“Cô không có mắt à?”Một âm thanh hổn hển vang lên.Nữ phục vụ trợn tròn mắt nhìn Bạch Anh, ngoài miệng trong lời nói cũng vô cùng không tốt, “Đồ ăn này do chính chủ bếp chúng tôi làm, một món phải đến 8 nghìn điểm tín dụng, hiện tại đều bị cô làm hỏng rồi, bồi thường tiền đi!”Nữ phục vũ đã sớm không vừa mắt Bạch Anh.Kẻ giả danh hai tám vạn tệ, gọi hai món nhỏ khi đến nhà hàng, phục vụ khách hàng như vậy, không có hoa hồng hay tiền boa gì cả!Không có tiền còn đến đây giả làm sói đuôi to làm gì?Không đợi Bạch Anh nói chuyện, Sở Ly ở đối diện không vui vẻ gì.Streamer mà học viện bọn tôi hận không thể cưng trong tay, một phục vụ nhỏ như cô lên tiếng cái gì?“Đây là thái độ phục vụ của mấy người?”Anh không biết, nữ phục vụ này là bà con xa của quản lí ở đây, bình thường cũng hay lên mặt tác oai tác quái với đồng nghiệp, không bao giờ nhường người.“Ui! Một đám quỷ nghèo lại đến đây nói thái độ phục vụ với tao à, cũng không xem thử mấy món mà mấy người gọi! Thế nào? Người có hai nghìn điểm tín dụng nhưng lại muốn đến ăn ở chỗ này à!”Bạch Anh khiếp sợ nhìn nữ phục vụ, cau mày nói: “Đồ ăn của quán mấy người có vậy, gọi ra sao, gọi nhiều hay ít, đều là tự do của bọn tôi.
Cô làm nhân viên phục vụ, một chút chuyên nghiệp cũng không có, lại còn có ý chỉ trích khách hàng?”Trần Đăng ở bên cạnh thêm một dao: “Đúng thế, bọn tôi muốn gọi đồ ăn còn phải nhìn sắc mặt của mấy người à?”Viện trưởng Tạ ở bên cạnh tức giận đến phát run, một hồi lâu người mới hoãn lại được.Bà luôn coi trọng học thuật, trong giới rất có uy vọng, cho tới bây giờ cũng chưa từng bị người sỉ nhục như vậy.Người khác vừa nghe đến tên của phó viện trưởng viện khoa học, ai dám không tôn kính?Loại nhà khoa học làm ra cống hiến cho nền khoa học này, còn hơn phú hào ở Liên Bang rất nhiều, quan viên còn phải cung kính.Viện trưởng Tạ cũng không muốn dây dưa với loại nhân viên có tố chất nghiệp vụ kém này, mặt lạnh, cố nén lửa giận nói một câu, “Gọi quản lý tới đây.”Phục vụ khác trong quán thấy chuyện không ổn, chạy nhanh đến phía sau gọi quản lý.Bọn họ không giống kẻ mù kia, mặc dù không cơ hội tậm mắt nhìn thấy viện trưởng Tạ, chỉ nhìn khí chất toàn thân người kia, cũng biết kia không phải người thường.Nếu xảy ra chuyện, quản lí Chu không trách phạt bà con xa thân thích của mình thì sẽ xử phạt bọn họ.Một phục vụ tên Phùng Hướng Thực ỷ vào người cao chân đai, dẫn đầu chạy tới phía sau.“Quản lí Chu, phía trước xảy ra chuyện, Quách Lộ có mâu thuẫn với khách hàng, đang cãi nhau rồi.”Quản lí Chu nghe vậy vẻ mặt không kiên nhẫn, “Sao lại cãi nhau!”Nói xong, hắn ta chạy nhanh đứng lên, đi theo phục vụ cùng đi lên phía trước.Nhà hàng, Quách Lộ đang dùng vẻ mặt kỳ quặc tráo phúng đám Bạch Anh:”Hôm nay đồ ăn này mấy người phải bồi thường, tôi vốn đang đi rất bình thường, ai bảo cô tự dưng dơ tay lên làm gì?”Quản lí Chu vừa nghe là khách sai lầm, thở dài nhẹ nhõm một hơi.Nhấc mắt thấy người ngồi trên bàn ăn, bật người sợ tới mức mềm chân.Phó chủ tích Tạ của viện khoa học? !Sao bà ấy lại ở đây?Lúc trước, quản lý Chu muốn mời viện trưởng Tạ đến thăm nhiều hơn, cũng coi như tăng danh tiếng cho nhà hàng.Chính là không nghĩ tới, hôm nay lần đầu tiên người ta đến, liền cãi nhau với đứa cháu gái ngoại kia của ông.Thân hình Quản lí Chu nháy mắt loạng choạng, xoa mồ hôi trên trán, lúc này mới cúi đầu khom lưng đi qua chào hỏi.“Xin chào, tôi là quản lý chi nhánh Kinh Hoa của Trăm Vị Hiên, tôi có thể giúp gì được cho ngài?”Dứt lời, ông ta lập tức thay đổi một gương mặt khác, khiển trách nữ phục vụ:”Tiểu Quách, sao cô lại dám nói chuyện với khách như thế!”“Cậu, ta ——”“Không được tôi là cậu! Lúc làm việc thì không có quan hệ gì hết, gọi quản lí!”Dạy dộ Quách Lộ một lúc, quản lí Chu lại quay lại, vẻ mặt ôn hoà nói: “Người mới tới không hiểu chuyện, mong quý khách không để ý, bữa hôm nay để lão Chu tôi mời khách, mong mọi người thứ lỗi.”Viện trưởng Tạ cũng không để ý, “Không cần, chúng tôi tự gọi đồ ăn, đương nhiên phải trả tiền, chính là phục vụ này, phải xin lỗi Bạch tiểu thư.”Sắc mặt Quách Lộ đỏ lên, “Dựa vào cái gì? Rõ ràng là cô ta huých tôi.”Trần Đăng đứng ra, nói: “Cái này lại khiến tôi ngạc nhiên này, nhà ăn nhiều lối đi như vậy, cô đến bàn chúng tôi làm gì? Khách hàng đến nhà mấy người ăn cơm, còn phải trói tay trói chân lại à?”Nói xong, cô lại nhìn về phía đồ ăn bị đổ.Hầu như đồ ăn đều đổ ngay chân Bạch Anh, làm bẩn góc váy của cô.Trần Đăng thấy kiểu váy của cô, bỗng nhiên ánh mắt nhíu lại.“Váy này là Đôn Hoàng Thiên Y số lượng có hạn, một cái ít nhất cũng năm vạn điểm tín dụng! Bây giờ bọn tôi có nên đòi bồi thường cho váy của Bạch tiểu thư không đây?”Bạch Anh nghe thấy lời này sửng sốt.Bình thường cô vội vàng nghiên cứu thực đơn, trừ bỏ ăn, những chuyện khác đều do Lương Ô Ô để ý.Hôm nay trước khi ra cửa, cô chỉ lấy một bộ quần áo do Lương Ô Ô chuẩn bị từ trong tủ ra, không ngờ nó lại đắt như vậy.Sắc mặt Quách Lộ đứng bên cạnh lập tức trắng bệch.Cô ta không có văn hóa gì, học hết trung học rồi nghỉ, nhờ quan hệ khắp nơi mới có công việc phục vụ này, một tháng tiền lương cũng chỉ từ một vạn trở xuống, vẫn là dựa vào quản lý Chu cho không ít tiền thưởng.Hiện tại rõ ràng quản lý Chu không muốn giúp đỡ cô ta, thân phận của đám người này cũng là do cô xem thường rồi mới xúc phạm người khác.Quách Lộ đành phải không tình nguyện, lầm bầm rít từng chữ một qua kẽ răng “Thực xin lỗi”.Lúc này Bạch Anh nâng tay trái lên, lộ ra quang não trên cổ tay, “Tôi biết trong lòng cô không tình nguyện, chuyện này có lẽ tôi cũng có một nửa trách nhiệm, tôi có thể bồi thường tiền đồ ăn này, nhưng lời xin lỗi của cô, tôi không nhận.
Nếu ccô không vui——”Cô lộ ra nụ cười khiêm tốn, “Vậy cô cứ chịu đựng