“Ăn cơm thôi!”Bạch Anh vừa hô lên, nhóm đậu đinh nhỏ còn buồn ngủ chạy ra khỏi phòng ngủ—— sau đó nháy mắt biến thành mặt bánh bao.Chị lại cho Phi Phi ăn trước!Khương Phi đi sau lưng Bạch Anh vừa ăn túi sơn hải, vừa đối mặt với mấy bé con khác đang nhăn mặt.Lương Ô Ô chậm rãi đi ra khỏi phòng tắm.“Oa! Nhóc con, không được ăn hết đồ ăn sáng của chị!”Một nhóm người rửa mặt xong với tốc độ ánh sáng rồi quay trở lại bàn ăn bắt đầu tranh giành bữa sáng của mình.Không phải do Bạch Anh làm không đủ đồ ăn.Nhưng là ai làm cho món ăn càng thơm đây?Đợi sau khi ăn sạch sẽ bữa sáng, Lương Ô Ô cầm chén bát bỏ vào máy rửa chén, bắt đầu nghịch linh tinh trên ghế sô pha cùng bảy đậy đinh nhỏ cho tiêu cơm.“.
.
.
.
.
.”Quả nhiên không phải người một nhà thì không vào chung cửa.Bạch Anh lắc đầu bật cười, lật đật đi đến tủ lạnh chuẩn bị đồ nấu cơm trưa.Cô lấy trong tủ lạnh ra một lon nước sốt đỏ, mở ra ngửi.“Sao lại tanh thế! Đây là cái gì?”Lương Ô Ô không biết đi đến từ lúc nào, ngửi được mùi lập tức trốn về phía sau.Bạch Anh buồn cười nhìn cô một cái, “Giữa trưa làm ra đồ ăn ngon thì chị đừng nói thơm quá nha.”Mắm tôm Thái chủ yếu là để tăng hương vị cho món ăn, không ăn sống, nếu không có mùi tanh thì đồ ăn làm ra không còn vị ngon nữa.Nói xong, cô lại lấy ra một chai mắm tự làm.Mùi trong kho lạnh càng nồng hơn.Lương Ô Ô vỗ cô một chút, “Nhưng em chuẩn bị bây giờ có sớm quá không? Còn sớm để ăn trưa mà!”“Nhưng món được làm lần này phức tạp hơn.
Có rất nhiều loại nguyên liệu, có một số gia vị có thể phải tìm một lúc lâu trên mạng Sao mới thấy.”Dù sao cà ri gà xanh kiểu Thái cần dùng rất nhiều hương liệu của Châu Á, nói vậy không có nghĩa là Liên Bang không có, chính là đầu bếp nơi này không thường dùng hương liệu, chỉ sợ muốn mua đầy đủ nguyên liệu cũng phải tốn kha khá sức.Quả nhiên lúc Bạch Anh tìm, kết quả của mạng Sao là một đống đồ linh tinh cùng tên.Hơn nữa còn sắp xếp theo thứ tự phổ biến của đồ vật, những thứ lộn xộn này nằm trên sản phẩm mà Bạch Anh thực sự cần, khiến quá trình tìm kiếm thành phần khó khăn hơn.Cho đến 14 giờ sáng, các nguyên liệu cuối cùng đã được tập kết.Lương Ô Ô nhìn đống hành lá, gừng, tỏi, hạt và lá cây không rõ nguồn gốc rồi rơi vào trầm tư.Có phải Anh Đào nhà mình chuẩn bị luyện đan không.
.
.
.
.
.Trước giờ ăn trưa, Bạch Anh nhanh chóng bắt đầu phát sóng trực tiếp.“Chào mọi người buổi trưa vui vẻ! Cơm trưa hôm nay, là cơm niêu Quảng Đông và cà ri gà xanh kiểu Thái.”【 Anh Đào liếm con chó: Cơm niêu gì cơ? 】Bạch anh bỗng nhiên cười âm trầm, túm một học sinh nhỏ đến, “Chính là dùng bé đẹp trai nhỏ bọc lại làm cơm nha~”【 ùng ục ục: Tôi tin.】【Rick là cái khoa học gia: Tôi đọc sách nhiều lắm đấy, cô không lừa được tôi đâu.】【Jerry: Mọi người không sợ nó là thật à? 】【Morty là đứa ngốc nhỏ: Chỉ sợ chỉ có ba mới nghĩ vậy.】【Summer: Cho nên sao ba lại đến đây, dọa người quá đấy.
.
.
.
.
】Jerry khi còn sống bị ghét bỏ.Người một nhà này, hình như địa vị ba ba là thấp nhất.Khiến cho Bạch Anh có chút chờ mong mẹ sẽ xuất hiện.Cô nhéo khuôn mặt đang đỏ bừng của học sinh nhỏ và để cậu đi, “Haha, đùa thôi! Cơm niêu thực sự được nấu trong một nồi đất nhỏ.
Vào thời cổ đại, nhiều người sử dụng tiếng Quảng Đông làm ngôn ngữ đầu tiên của mình.
Bằng tiếng Quảng Đông, cái hầm nhỏ gọi là cái nồi đất.
”Bạch Anh lại hóa thân thành người phổ cập khoa học phóng khoáng lạc quan.“Nhưng lần này chúng ta cần làm cà ri xanh kiểu Thái trước!”【 trượng hai hòa thượng: Lại là một câu không hiểu nghĩa, cà ri là gì? 】“Cà ri là một loại thức ăn dạng sốt, ăn với cơm rất hợp.”Bạch Anh giải thích đơn giản một chút, chuyển màn ảnh, nhắm vào ngay nguyên liệu trên quầy.“Đây là nguyên liệu cần để làm cà ri gà xanh kiểu Thái!”【 ban ngày dựa vào núi cố gắng: Sao lại gọi là cà ri gà xanh kiểu Thái? Nghe có vẻ giống phân loại, có phải còn nhiều loại khác không? 】Nghiên cứu khoa học có khác, trong nháy mắt đã tìm ra vấn đề.Bạch Anh vừa rửa nguyên liệu nấu ăn, vừa giải thích, “Theo các quốc gia trên địa cầu cổ, có cà ri Thái Lan, Ấn Độ, Malaysia và Nhật Bản là nổi tiếng nhất.
Trong số đó, cà ri Thái khác vì nguyên liệu khác nhau.
Trình bày màu sắc khác nhau, có ba loại cà ri xanh, cà ri đỏ và cà ri vàng.
Tùy theo sở thích, mỗi màu của cà ri có thể được chia thành nhiều loại.
Vì quá phức tạp nên tôi sẽ không nhắc lại ở đây.
“【 không thích ngỗng: Có cảm giác món ăn này là một quyển thực đơn.】【 tiểu tử: Nếu học xong cái này thì tôi có thể đi ngang rồi! Kiêu ngạo! 】Bạch Anh có thể đi ngang cười hì hì rửa sạch nguyên liệu nấu ăn, bắt đầu bắt tay vào làm làm sốt cà ri.Cô cho thấy các thành phần trên từng khay một, “Các loại rau có lá màu xanh lá ở đây bao gồm húng quế, lá chanh và rau mùi.
Ngoài ra, chúng ta cũng có riềng, hành khô, tỏi, chanh, sả và ớt xanh.”Sau đó, gia vị khô cũng được trưng bày.
“Hai cái này là hạt thì là và rau mùi.”Tay cô trượt sang mấy cái lọ bên cạnh, “Đây, có mắm tôm Thái, nước mắm và đường thốt nốt..”Ngay sau đó, nháy mắt bình luận nổ mạnh.【 yêu nhất tô hoàng du: Phì phì! Mấy thứ này có vị kỳ quá! 】【 mã hậu pháo: Nước mắm với mắm tôi đều rất tanh.
.
.
.
.
.
】【 khương khương: Tôi thảm nhất, vừa rồi tôi ăn một miếng rõ to.
】【 ùng ục ục: Mấy người là đứa ngốc sao, nguyên liệu nấu ăn chưa làm xong mà dám ăn? 】【 phòng bếp đừng động: Rõ ràng rau xà lách, dưa chuột, cà chua, với mấy cái kia rất ngon khi ăn sống.】【tomato không phải potato: