Cụ thể đã xảy ra chuyện gì, Bạch Anh hoàn toàn không biết.Cô chỉ biết khi cô tỉnh lại đã được thông báo rằng đã bắt được gián điệp.Theo Lê Phục, mặc dù điệp viên thừa nhận đã nghe lén nhưng anh ta vẫn chưa tiết lộ kẻ chủ mưu đằng sau.Đương nhiên, cái mà anh ta chp là kẻ chủ mưu có lẽ cũng chỉ là nhân vật nhỏ nào đó.Về việc ai là người đứng sau hậu trường, không phải là điều Lê Phục quan tâm nhất, điều anh quan tâm hơn cả là Bạch Anh đã bị bại lộ bí mật của cô.Lần này Lê Phục rất nghiêm túc, “Tôi sợ rằng bí mật của cô sẽ sớm bị bại lộ trước rất nhiều người.”Bạch Anh hoảng hốt trong nháy mắt.Tôi còn có bí mật?Chính tôi cũng không biết?Loại chuyện như đổi hồn này, hẳn là không có người phát hiện nhỉ? Cô có chút chột dạ nghĩ.Kế tiếp, lời Lê Phục làm cho cô nhẹ nhàng thở ra đích đồng thời lại chấn động.“Đồ ăn mà cô làm, không chỉ có tác dụng chữa khỏi, ăn lâu dài, còn có thể giúp người đó đột phá rào cản tinh thần lực.”“Anh.
.
.
.
.
.”“Đúng vậy, tôi cũng sắp đột phá.”Cho dù không có chung cảm giác, Bạch Anh ở Tinh Tế cũng hơn một trăm ngày.Tinh thần lực vừa ra sinh ra được đã muốn cố định, không thể thăng cấp, là điều mọi người đều biết.Hiện tại Lê Phục lại nói với cô, đồ ăn cô làm có thể phá vỡ quy tắc mấy ngàn năm qua, nghe thế nào cũng rất huyễn huyền.Tôi thật sự là người được chọn à.
.
.
.
.
.Bạch Anh yên lặng bay xa, hồn nhiên không biết, tinh thần lực của mình đã sớm vượt qua cấp SSS.Nguyên nhân chính là như thế, nên đồ ăn cô làm mới có chức năng như vậy.Chính là điểm này, chỉ sợ tương lai rất xa, mới có người phát hiện .Suy cho cùng, tinh thần lực trên SSS được gọi là không rõ cấp độ X.
Tinh thần lực cấp độ này thật ra dùng để nấu ăn, trong mắt người thường chẳng khác gì ăn dưa bở, nhặt được hạt vừng.Có tinh thần lực này, thi hệ cơ giáp chiến đấu, tốt nghiệp chính là thiếu úy, không tốt hơn à?“Chúng tôi ban đầu không chắc làm thế nào mà sự cố này được phát hiện.
Đó là lý do mà không ai ngoại trừ tôi và Lương tiểu thư có thể ăn thức ăn mà cô làm hàng ngày.”Anh thay đổi câu nói, “Nhưng là, bộ phận kỹ thuật phát hiện một trang web giao dịch phi pháp, bên trong có một loại sản phẩm, tên là món đặc biệt của Anh Đào.”Anh cho Bạch Anh nhìn một loạt tư liệu, “Phương pháp của nhóm người này rất rộng, tất cả đồ ăn mà cô đã làm, ở trong này đều có thể tìm được bản ghi chép được bán đấu giá bí mật.
Phía sau màn sai sử hẳn là có một đội hacker rất mạnh, trước mắt chúng ta còn không có tra được thân phận thực sự của người kia.
Nhưng điều chắc chắn là họ sẽ mua thức ăn do đích thân cô làm từ những khán giả từng đoạt thưởng với mức cao giá, sử dụng plug-in để chụp ảnh một số sản phẩm cô đã niêm yết trên cửa hàng trực tuyến sau đó được bán lại với giá cao để thu lợi bất chính.
”Bạch Anh nghe xong nửa ngày, lúc này hiểu được.Thế này không phải trang web lậu à?Nhưng cứ như vậy, chỉ cần người khác có tiền, cũng sẽ có cơ hội biết được sự không bình thường của những món ăn kia.Đồ ăn do Bạch Anh làm có ngon đến đâu, của cải cũng có thể lay động lòng người, khi giá tiền ra rồi, sẽ luôn có người sẵn sàng bán nó.Tương tự như vậy, đối với đại lão, miễn là đồ ăn ngon và giá cao, một số người cũng sẵn sàng chi tiền.“Hiện tại chúng ta nên làm gì?”Lê Phục lắc đầu, “Không nên làm gì, chờ về nước rồi nói sau.
Người bên Đế Quốc sẽ không động thì, nếu không thì không khác gì chưa đánh đã khai.”Huống chi động thủ cũng vô dụng.Lấy thực lực Lê Phục, cho dù đối phương người đông thế mạnh, làm cho anh không thể phản kích, mang theo Bạch Anh cướp một tàu vũ trụ rồi trốn thoát, với anh mà nói, lại hoàn toàn không thành vấn đề.Bạch Anh tạm thời yên lòng.Cô nhìn thời gian noi, nói: “Hôm nay tôi có chuẩn bị một thứ tốt, có thể chuẩn bị một bữa sáng mỹ vị.”Lê Phục mỉm cười nhìn cô, “Tôi rất mong chờ.”Bạch Anh bỗng nhiên có chút đỏ mặt.Không biết vì cái gì, thiếu tướng gần đây luôn dùng loại áánh mắt nuông chiều này nhìn cô.Chẳng lẽ nói.
.
.
.
.
.
Đây là tình thương của cha à?Phi! Cái gì mà tình thương của cha!Bạch Anh âm thầm phỉ nhổ bộ não quên đường về của mình.Nhưng.
.
.
.
.
.
Quả thật anh đối xử với cô có chút đặc biệt?Khi được coi là độc nhất vô nhị người ta luôn cảm thấy dễ chịu, khi Bạch Anh xoay người đi vào bếp lấy hạt cacao, khóe miệng không khỏi nhếch lên.Bữa sáng, nhất định phải bổ sung đủ chất, nóng hôi hổi, ngọt ngào mới tốt.Cô định làm kẹo cacao nóng, cùng bánh bông lan cuộn.Nghĩ đến đã lâu không được thưởng thức hương vị của chocola, cô liền vô cùng mong chờ bữa sáng hôm nay.Bánh bông lan cuộn trong số bánh ngọt cũng không quá phức tạp, nguyên nhân chính là như thế, Bạch Anh mới có thể chọn món này làm bữa sáng —— thật sự là bởi vì nguyên liệu nấu ăn khách sạn cung cấp không đủ, mà Bạch Anh đi ra du lịch, cũng không thể tự mang nguyên liệu nấu ăn.Bánh bông lan cuộn chỉ cần trứng, đường, bột mì, bơ với sữa, trong nhóm bánh ngọt đã vô cùng đơn giản.Bạch Anh tách lòng đỏ với lòng trắng trứng, cho thêm đường trắng, trộn đều hỗn hợp.Dành 2/3 phần lòng trắng đánh bông, 1/3 còn lại, trộn với lòng đỏ trứng, khuấy với bột mì ít và tạo thành hỗn hợp lòng đỏ trứng.Sau đó trộn hỗn hợp lòng đỏ trứng với phần lòng trắng đường còn lại, thêm sữa ấm và bơ vào, trộn đều là món bánh bông lan đã hoàn thành.Cô đổ bột cẩn thận vào chảo nướng có lót giấy dầu, xoay nhẹ và lắc chảo nướng vài lần để làm vỡ bong bóng trong bột rồi cho vào lò nướng.Trong thời gian chờ, Bạch Anh dùng lòng trắng trứng, đường, sữa, chế tạo ra kem mềm mại.Chỉ chờ lò nướng vang lên một tiếng đinh, bánh bông lan được lấy ra, phết thêm một lớp kem thật dày, cuốn thành bánh ngọt cuộn mê người, bỏ vào tủ lạnh ướp lạnh.Kế tiếp, nên làm kẹo cacao nóng.Nếu bạn muốn biến hạt cacao thành bột cacao, bạn cần phải bóp để loại bỏ một lượng nước cacao nhất định, sau đó nướng và xay bột, sau đó rây bột cacao.Bạch Anh cho hạt cacao vào máy xay thực phẩm, chọn chế độ ép và đợi bánh cacao được ép ra.Trong thời gian này, cô ngâm các lát gelatine, chuẩn bị để làm kẹo dẻo hình mèo dễ thương.Sau khi bánh ca cao ra khỏi lò, Bạch Anh cho vào máy nướng.Một mùi thơm của cacao dần bay ra.“Oa! Hai người ăn vụng!” Ngụy Trăn Trăn kêu to chạy vào.Lời này nghe vào lại có ý khác.
.
.
.
.
.Lỗ tai Lê Phục đỏ lên.Tôi không phải tôi không có cô đừng nói bừa!Bạch Anh không có nghe ra ý gì, ngược lại cười tiếp