Vinh đạo trưởng không cảm thấy lời Vương Bàng Bàng nói có vấn đề gì, tán đồng gật đầu.
Nghĩ đến mình vừa mới hoài nghi Giang Từ Vô dụng tâm kín đáo, cậu ta hổ thẹn đến đỏ mặt, thành khẩn xin lỗi: "Giang đạo hữu, là tôi hiểu lầm cậu."
"Tầm nhìn tôi quá hạn hẹp, không rõ thâm tầng dụng ý phía sau."
Nói rồi, cậu ta không nhịn được cảm khái: "Quả nhiên xuống núi là lựa chọn đúng đắn, làm người thì phải đi nhìn việc đời, không nên chùn chân bó gối."
Giang Từ Vô bình tĩnh gật đầu, tiếp thu lời khen.
Yến Triều Nhất: "......"
Hắn nhìn vẻ mặt thiên chân vô tà của Vinh đạo trưởng, chậm rãi mở miệng: "Cậu cứ vậy mà tin tưởng lời cậu ấy nói?"
"Đúng vậy, tiểu Vinh đạo trưởng," Giang Từ Vô chớp chớp mắt, cười tủm tỉm hỏi Vinh đạo trưởng, "Cậu không sợ tôi lừa cậu sao?"
Vinh đạo trưởng nhìn đôi mắt cười của cậu, gương mặt càng đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Giang đạo hữu cậu đừng trêu ghẹo tôi."
"Cậu là người tốt, tôi nhìn ra được."
Nghe được lời này, Giang Từ Vô có chút tò mò: "Làm sao cậu nhìn ra được?"
Vinh đạo trưởng nhìn gương mặt điệt lệ tinh xảo của cậu, ăn ngay nói thật: "Tôi xem chút tướng mạo."
"Giang đạo hữu cậu mắt như nhật nguyệt, mắt đen mang tình, Thiên đình* no đủ, là tướng mạo quý nhân khó gặp."
*Là phần giữa trán tiếp liền dưới Thiên Trung (thông thường Thiên Đình và Thiên Trung chiếm 1/2 bề cao của trán.
Do đó, cách quan sát và ý nghĩa tương tự như Thiên Trung về mặt mạng vận cá nhân, điều hơi khác là Thiên Trung chủ về cha.
Thiên Đình chủ về mẹ).
Nếu Thiên Đình Khí Sắc hắc hám một cách trường cửu thêm vào đó là hình thể khuyết hãm sẽ chủ về cảnh cơ khổ thiếu niên phần lớn do mẹ gây ra hoăc không được quý nhân tương trợ, do đàn bà cản trở.
Hơn nữa trên người Giang đạo hữu còn có một loại cảm giác làm người ta thoải mái, khiến người ta không nhịn được muốn tới gần, muốn ở chung với cậu.
Giang Từ Vô đợi một lát, thấy Vinh đạo trưởng không nói tiếp, hỏi: "Hết rồi?"
Vinh đạo trưởng còn tưởng rằng cậu ta tính sai, vội vàng hỏi: "Giang đạo hữu, tôi nói không đúng sao?"
"Không có gì không đúng," Giang Từ Vô uống miếng nước, không chút để ý hỏi: "Không nhìn ra được tôi sống không bao lâu gì đó à?"
"Giang đạo hữu nói đùa," Vinh đạo trưởng còn tưởng rằng cậu đang nói giỡn, cười nói, "Tuy rằng Giang đạo hữu thoạt nhìn khí huyết không đủ, bẩm sinh ốm yếu, nhưng trên người hoàn toàn không có tử khí, sao có thể không sống được bao lâu."
"Còn nữa, tính thọ mệnh đại nạn là chuyện vô cùng quan trọng, không có khả năng chỉ nhìn ra được từ tướng mạo."
Giang Từ Vô ừ một tiếng, chống cằm rũ mắt, Giang lão đầu không có khả năng tính sai.
【 Nhiều tai nạn, lam nhan bạc mệnh, sống không quá 25 tuổi.
】
Nhiều tai nạn, trước mắt xem ra đã có chút manh mối.
Cho nên sống không quá 25 tuổi, không phải vấn đề thân thể cậu, mà đại khái là trước 25 tuổi sẽ có đại kiếp nạn.
Đang nghĩ ngợi, Giang Từ Vô thấy Vương Bàng Bàng tiến đến trước mặt Vinh đạo trưởng, tò mò hỏi: "Tiểu Vinh đạo trưởng, vậy cậu nhìn xem tướng mạo tôi thế nào, ông chủ Giang trước kia có nói tôi thoạt nhìn sẽ đại phú đại quý."
Vinh đạo trưởng cẩn thận nhìn tướng mạo Vương Bàng Bàng, sửng sốt một lát: "Thật là đại phú đại quý, chỉ là......"
Vương Bàng Bàng vội vàng hỏi: "Chỉ là cái gì? Sẽ tuổi xuân chết sớm?"
"Không phải," Vinh đạo trưởng lắc lắc đầu, chần chờ nói, "Từ tướng mạo của anh xem ra, không phải người tốt."
Vương Bàng Bàng: "???"
Vinh đạo trưởng chậm rãi nói: "Khí sắc như phấn như tuyết dựng thẳng, là tà, là hung, ấn đường nhỏ hẹp, gân xanh hơi lộ ra, trời sinh tính ích kỷ tàn nhẫn độc ác."
"Mặt khác, anh mắt sáng như sao, đầu mũi tròn cao, khí chất bình dị gần gũi."
Vương Bàng Bàng tò mò hỏi: "Có ý nghĩa gì vậy?"
"Chứng minh tôi bẩm sinh ích kỷ, cần ông chủ Giang ân cần dạy bảo về sau?"
Vinh đạo trưởng: "Bản tính khó dời."
"Cái này chứng minh anh mặt ngoài dối trá, làm bộ người tốt, bên trong ích kỷ."
Vương Bàng Bàng: "???"
Vinh đạo trưởng nhìn mắt hắn dại ra, còn tưởng rằng mình đang nói quá mức phức tạp, lão Vương nghe không hiểu.
Cậu ta nghiêm túc nghĩ, thành khẩn nói với Vương Bàng Bàng: "Đơn giản mà nói, anh có thể là tên biến th4i."
Vương Bàng Bàng: "???"
"Oan uổng quá! Ông chủ Giang!" Hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Giang Từ Vô, lập tức nói, "Ông chủ Giang, tôi từ nhỏ đến lớn trừ dẫm chết mấy con sâu, thì chưa làm bất kỳ chuyện thương thiên hại lý nào cả!"
Giang Từ Vô gật đầu: "Tôi biết, anh chưa làm." Chỉ là luôn tưởng tượng mà thôi.
Vinh đạo trưởng nhìn tướng mạo Giang Từ Vô, lại nhìn Vương Bàng Bàng, sửng sốt một lát, chậm rãi nói: "Lão Vương đạo hữu, anh ở cùng với Giang đạo hữu, xem như có quý nhân tương trợ, quả thật có khả năng trở nên tốt hơn."
Vương Bàng Bàng vỗ đùi, bừng tỉnh đại ngộ: "Tôi biết ngay, chắc chắn là nếu không có ông chủ Giang, một mình tôi mở cửa hàng trong cái ngõ âm trầm này, dần dà biến th4i!"
Vinh đạo trưởng nghĩ nghĩ: "Có khả năng."
Yến Triều Nhất trầm mặc nhìn Vương Bàng Bàng, có người tốt nào mà trong đầu lúc nào cũng là giết người giết quỷ chưa?
Vương Bàng Bàng xoay đầu, mắt trông mong mà nhìn Giang Từ Vô: "Ông chủ Giang, cậu đã cứu vớt một thanh niên tốt xém trượt chân!"
Giang Từ Vô gật đầu, tiếp thu khen ngợi: "Nên vậy, tôi giúp người làm niềm vui."
Yến Triều Nhất: "......"
Đột nhiên, Dạ Du tuần sử đi vào cửa hàng.
Vương Bàng Bàng lập tức nói: "Tiểu Vinh đạo trưởng, cậu nhìn tướng mạo Tiểu Dạ thử xem."
Vinh đạo trưởng quay đầu nhìn gương mặt xanh trắng của Dạ Du tuần sử, biết hắn là âm sai, trong lòng có chút nhút nhát, khô cằn nói: "Đây là tướng mạo người chết."
Dạ Du tuần sử: "......"
"Tiểu Vinh đạo trưởng," Giang Từ Vô gọi Vinh đạo trưởng một tiếng, kéo lực chú ý của cậu ta, hỏi, "Tiểu Vinh đạo trưởng, cậu có sách xem tướng mạo không?"
Vinh đạo trưởng gật đầu, lại lắc đầu: "Có thì có, nhưng đều ở trên núi Thanh Vi."
"Tôi mới đến Linh An Quan không lâu, không rõ về tàng thư cho lắm, nếu Giang đạo hữu cảm thấy hứng thú, tôi đi hỏi sư bá một chút."
Giang Từ Vô gật đầu, nói với cậu ta: "Nếu có đi tìm sư bá cậu, thì thuận tiện nói chút chuyện Tuyên đại sư."
Vinh đạo trưởng sửng sốt, thần sắc non nớt trở nên nghiêm túc lên: "Giang đạo hữu cậu nói đi."
Giang Từ Vô đơn giản nói mọi chuyện cho cậu ta: "Lúc trước Trần Quang cũng đã báo cho Linh An Quan chuyện Tuyên đại sư, cậu ta nhận được một cái vòng tay tro cốt, thiếu chút nữa đã bị đoạt xá, tương tự với tình huống của con gái Dương nữ sĩ."
Sắc mặt Vinh đạo trưởng khẽ biến: "Ý của Giang đạo hữu là, người phía sau thao túng tà thuật là Tuyên đại sư."
Giang Từ Vô gật đầu: "Còn có lão Giang, cũng chính là cha tôi, mấy hôm trước cũng nhận được Thuật người giấy Mao Sơn."
Nói xong, cậu chia sẻ ảnh chụp người giấy cho Vinh đạo trưởng.
Vinh đạo trưởng click mở hình ảnh ra nhìn, biểu tình ngưng trọng: "Đây thật sự là Thuật người giấy."
"Giang đạo hữu còn có manh mối gì nữa không?"
Giang Từ Vô nghĩ nghĩ: "Gã có quan hệ với Lâm Đức Dung, Lâm Diễn Thiên của Lâm thị, có thể tra một ít lai lịch của Tuyên Hoằng Tráng từ trên người hai cha con họ."
"Sau lưng Tuyên Hoằng Tráng còn có người, trước mắt cũng không rõ lắm."
"Được." Vinh đạo trưởng gật gật đầu, nhớ kỹ lời cậu nói.
Thoáng nhìn thấy Dạ Du tuần sử đang nhìn mình chằm chằm, cậu ta khẩn trương đến trắng mặt, vội vàng nói: "Giang đạo hữu, việc này rất hệ trọng, bây giờ tôi về bẩm báo sư bá ngay."
Giang Từ Vô vẫy tay với cậu ta, nhắc nhở: "Quan trọng nhất là sách xem tướng mạo."
Vinh đạo trưởng liên tục gật đầu, bước nhanh ra khỏi cửa hàng nhang đèn, lúc đi còn cách Dạ Du tuần sử xa một chút.
Vương Bàng Bàng nhìn bóng dáng cậu ta, khẽ nhíu mày, tiến đến trước mặt Giang Từ Vô, nhỏ giọng nói: "Ông chủ Giang, sau khi tiểu Vinh đạo trưởng về rồi, có thể nói cả chuyện Nhà ma cho sư bá cậu ta không."
Giang Từ Vô gật đầu: "Sẽ."
Vương Bàng Bàng nhăn chặt mày: "Vậy thì làm sao đây?"
Giang Từ Vô khẽ cười nói: "Nếu có thể quen biết Quan chủ Linh An Quan cũng tốt."
Mí mắt Yến Triều Nhất giật giật, nghiêng đầu nhìn cậu.
Dạ Du tuần sử vô cùng quen thuộc với kiểu cười này, không nhịn được hỏi: "Ông chủ Giang, ngươi lại muốn bụng dạ khó lường hả?"
Giang Từ Vô: "......"
"Tiểu Dạ, rảnh quá cũng đừng có học thành ngữ với lão Vương."
Đầu ngón tay cậu nhẹ điểm mặt bàn, đạm nhiên nói: "Cái này gọi là làm điều tốt giúp người."
Yến Triều Nhất: "......"
"Ông chủ Giang, lỡ đâu Quan chủ Linh An Quan đến đây, Nhà ma của chúng ta phải làm sao?" Vương Bàng Bàng gãi gãi tóc, vẻ mặt lo lắng, "Quan chủ không phải là hội trưởng Hiệp Đạo* hay sao, ông ấy có định xử luôn Nhà ma của chúng ta không?"
*Hiệp hội Đạo giáo.
"Có khả năng," Giang Từ Vô chẳng hề để ý mà nói, "So với Nhà ma an toàn thân thiện đáng tin cậy này của chúng ta, chuyện Tuyên Hoằng Tráng giúp lệ quỷ đoạt xá mới là vấn đề lớn."
Vương Bàng Bàng suy nghĩ một lát, tiếp tục hỏi: "Đây là kế hoãn binh, vậy chờ đến lúc họ bắt được Tuyên Hoằng Tráng thì sao?"
Hắn vẫn rất lo lắng: "Về sau thì sao?"
Giang Từ Vô liếc mắt nhìn hắn, an ủi nói: "Trong đó cũng chỉ còn mấy lệ quỷ, chờ Tuyên Hoằng Tráng bị bắt, phỏng chừng lệ quỷ trong Nhà ma cũng đã hết rồi."
Vương Bàng Bàng bừng tỉnh đại ngộ: "Thì ra vốn dĩ chúng ta không có về sau."
Giang Từ Vô: "......"
"Lão Vương, đừng nghĩ nhiều như vậy."
Dạ Du tuần sử phụ họa nói: "Đúng vậy lão Vương, không có Nhà ma, chúng ta còn có cửa hàng nhang đèn mà."
Giang Từ Vô thong thả ung dung nói: "Ý của tôi là, đừng nghĩ nhiều như vậy."
"Một tên Tuyên Hoằng Tráng đi rồi, sẽ còn có ngàn ngàn vạn vạn Tuyên Hoằng Tráng khác."
Yến Triều Nhất: "......"
Vương Bàng Bàng: "......"
Dạ Du tuần sử: "......"
............
Buổi tối, Giang Từ Vô nhận được điện thoại của Trương Nhã Vân, nói là đã phái xe riêng đến đón cậu về nhà ngủ, trưa mai sẽ trực tiếp đi cắt băng.
Giang Từ Vô không từ chối, bây giờ về nhà, buổi sáng có thể ngủ nhiều hơn một chút.
Thời điểm cậu đến nhà cũ Giang gia đã là 10 giờ tối, phòng khách không có một bóng người.
Giang Từ Vô trực tiếp lên lầu đi vào phòng ngủ Giang Tu Minh, đi đến mép giường, kiểm tra giấy trát tiểu nhân mà mình đã ném trước đó.
Chân tay nó đều đầy đủ mà nằm trên mặt đất, không bị nát, ngay cả vị trí cũng không xê dịch.
Đang nhìn, cửa phòng ngủ đột nhiên bị mở ra.
Giang Tu Minh sửng sốt một giây, đánh giá trên dưới thằng con trai bất hiếu đột nhiên về nhà này: "Sao mày lại ở đây?"
Giang Từ Vô quay đầu nhìn ông, cười tủm tỉm nói: "Về thăm cha già thân yêu."
"Thấy ông không có việc gì, vậy tôi cũng an tâm."
Giang Tu Minh sao có thể tin lời ma quỷ của cậu, lập tức hỏi Trương Nhã Vân đứng sau lưng: "Vợ, sao con trai bà lại về đây?"
Trương Nhã Vân thong thả ung dung đi vào phòng ngủ, nhoẻn miệng cười: "Ngày mai Tiểu Giang sẽ đi cắt băng với chúng ta.
Tôi chưa nói với ông à?"
"Bà chưa nói," Giang Tu Minh nhăn mày, nghi hoặc nhìn Giang Từ Vô, "Không phải mày không thích đi mấy chỗ như thế sao?"
Giang Từ Vô ăn ngay nói thật: "Bây giờ muốn đi xem náo nhiệt."
Giang Tu Minh bán tín bán nghi nói: "Lần này là cắt băng khai trương phòng tranh, chính phủ, phóng viên đều sẽ đến."
Giang Từ Vô nhướng mày: "Lớn như vậy?"
Giang Tu Minh nhắc nhở: "Cho nên mày tốt nhất nên an phận một chút."
Giang Từ Vô gật gật đầu: "Lão Giang ông yên tâm, tôi rất an phận."
Nói xong, cậu lập tức đi ra ngoài: "Tôi đi ngủ đây."
Giang Tu Minh nhìn bóng dáng cậu, không thể an tâm nổi.
Tiểu tử thúi này vậy mà không chọc tức ông?
Không ổn, có âm mưu.
Ông quay đầu hỏi Trương Nhã Vân: "Vợ, hay là ngày mai chúng ta đừng mang Tiểu Giang theo?"
Trương Nhã Vân nhướng mày, ngữ điệu ôn nhu: "Vì sao? Ông muốn mang theo con trai riêng à?"
Giang Tu Minh: "......!Ý tôi là, hôm nay Tiểu Giang có chút không bình thường, cảm giác quái quái."
Trương Nhã Vân: "Có ngày nào mà nó bình thường đâu."
Giang Tu Minh: "......"
"Nhất định phải mang nó theo sao?"
"Thế nào? Ông muốn làm mấy chuyện không nhận người thân gì đó à?"
"......"
Bên kia, Giang Từ Vô vừa mới nằm lên giường, đã nhận được tin nhắn của Vương Bàng Bàng.
【 Vương Bàng Bàng: Ông chủ Giang, có một tài khoản trăm vạn fans đã đăng bài phân tích cốt truyện Nhà ma chúng ta.
】
【 Vương Bàng Bàng: Tôi chia sẻ cho cậu xem.
】
【 Vương Bàng Bàng: [ link ].
】
Giang Từ Vô click mở video, ID tên "Thiết gan tấc tấc" đăng bài, là một người chuyên môn chơi nhà ma thám hiểm.
Video lộ mặt, mới vừa nhìn một phát, cậu đã nhận ra chủ video là ai.
Là nam sinh đầu đinh chơi Nhà ma hai ngày trước cùng thời điểm với Vinh đạo trưởng đến cửa hàng nhang đèn.
Thiết gan tấc tấc nói với màn ảnh: "Chào mọi người, tôi là Tấc tấc, video Nhà ma mà mọi người chờ mong tôi đã cắt xong rồi, vốn dĩ là có thể đăng ngay trong đêm đó, nhưng mấy đoạn video có thể dùng tới thật sự không nhiều lắm, giống với video của Tĩnh Tĩnh lần trước, có rất nhiều chỗ bị mờ."
"Nhưng mà! Nhưng mà nha! Thời điểm tôi đi Nhà ma, ngoài ý muốn phát hiện vài chuyện rất trọng yếu."
"Trước tiên chúng ta cứ load lại một chút cốt truyện chính của Nhà ma đã."
"Chính truyện của Nhà ma theo giả thuyết là, tòa nhà này vô duyên vô cớ có nhiều quỷ quái chạy đến, ông chủ liền mở Nhà ma, tình hình cụ thể và tỉ mỉ thì mọi người xem video bên phía Nhà ma đã đăng nha."
"Ban đầu thì cũng rất bình thường, nhưng lúc sau thì không thích hợp, lệ quỷ trong Nhà ma xao động bất an, sau đó ông chủ nhận được người giấy kỳ quái."
"Đây là người giấy mà tôi cắt ra được từ video kia, nhìn rất tinh xảo, trong video cũng nói, đây là người giấy câu hồn, nội dung video đại khái là ông chủ đã thí nghiệm xem người giấy này có tác dụng gì."
"Tôi đã cố vấn riêng một người hiểu biết huyền học, cho hắn xem ảnh chụp người giấy, hắn nói đó không phải là người giấy cắt thông thường, thật sự, trên bụng người giấy còn có phù văn."
【 Đù má?! Thiệt hay giả? 】
【 Nói thật, tui cảm thấy cái video kia rất khủng b0, nên không dám đi chơi.
】
【 Cho nên thật sự có thể câu hồn? Nhà ma chơi lớn vậy sao? 】
【 Tui thấy cái video đó còn khủng b0 hơn phim ma nữa.
】
Thiết gan tấc tấc cười cười với màn ảnh, tiếp tục nói: "Lúc tôi vào Nhà ma, đã tìm riêng cái tên quỷ NPC bị câu hồn kia."
"Hắn bị ngu rồi, những quỷ khác thấy giấy trát tiểu nhân sẽ bỏ chạy mất dép, hắn thì không, đứng tại chỗ chịu đánh, thật sự rất giống bộ dạng bị câu hồn."
"Lúc này hẳn là mọi người sẽ thấy cũng chả có gì lạ, chắc là do cốt truyện Nhà ma thế thôi, lúc tôi ra khỏi Nhà ma, tôi cũng nghĩ thế, thẳng cho đến khi nghe được ông chủ nói chuyện với đạo trưởng trong cửa hàng."
"Tôi nghe được vài câu, nội dung đại khái chính là đạo trưởng đang hỏi ông chủ, sao có thể ném Quỷ anh vào Nhà ma như thế, ông chủ nói trong tòa nhà có trận pháp, quỷ không chạy được."
"Các người đừng tưởng là diễn, lúc tôi đến Linh An Quan cúng bái đã thấy qua vị đạo trưởng kia, là đạo trưởng chính thức của Linh An Quan, không có khả năng diễn kịch."
"Tôi còn