Editor: Vàng Anh
Beta-er: 2W
Sau khoảng nửa giờ, Sở Ca đã đạt được thỏa thuận với Vên tổng về việc thanh toán thù lao và hợp tác sau khi chấm dứt hợp đồng, ký tên vào thỏa thuận, thuận lợi hủy bỏ hợp đồng.
Giải quyết xong chuyện này, cô cất hợp đồng, bế Chung Yến An lên tạm biệt Tần Chuẩn, vui vẻ xuống lầu.
"Sở Ca." Tần Chuẩn đuổi theo ra ngoài, "Anh tiễn em."
Sở Ca cười cười, không cự tuyệt.
Tài nghệ của Tần Chuẩn đúng là không ra gì, nhưng anh ấy cũng rất săn sóc nguyên chủ.
Cô ở thế giới này không có bạn bè, cũng không hiểu rõ giới giải trí bằng Tần Chuẩn, không cần đến ngay cả Tần Chuẩn cũng thờ ơ.
Chỉ là bây giờ đổi nghề ngay lập tức có hơi không thực tế.
Những công ty đáp ứng yêu cầu của cô rất khắt khe, mấy ngày qua cô đã đọc rất nhiều thông tin tuyển dụng, cô phải chuẩn bị ít nhất nửa năm nữa mới có thể đi xin việc.
"Chấm dứt hợp đồng cũng tốt, bây giờ có rất nhiều công ty muốn ký với em, công ty lớn thì tài nguyên cũng tốt." Tần Chuẩn nhìn cửa thang máy khép lại, mệt mỏi dựa vào thang máy, cười cười nhìn Sở Ca, "Nếu sau này gặp chuyện gì, lúc nào em cũng có thể tìm anh."
"Cảm ơn anh Chuẩn." Sở Ca cũng cười, không khách khí với anh ấy, "Nếu gặp chuyện gì em sẽ tìm anh đầu tiên."
Chung Yến An ngước mắt, hờ hững nhìn Tần Chuẩn, sau đó lại cúi đầu nhìn xuống chân mình.
Giọng nói trong mơ không nói tới biện pháp để khôi phục.
Anh đã trở về hình dáng lúc 6 tuổi mấy ngày, hai chân vẫn không cảm nhận được.
Không biết sau khi rời khỏi Hải Thành có thể thay đổi được không.
"Em nghĩ như vậy là rất tốt. Giới giải trí có quá nhiều cám dỗ, sau này nếu em vẫn muốn lăn lộn trong giới, thì chọn người đại diện cẩn thận một chủ. Anh là người không có bản lãnh gì, cũng chỉ có thể che chở cho em không tham gia vào mấy bữa tiệc ăn mừng lộn xộn." Tần Chuẩn nhìn cô, trong lòng trống rỗng.
Tính cách của cô không hợp với giới giải trí.
Giới giải trí không phải chỉ cần vùi đầu vào công việc là có thể nổi tiếng, tính cách cô quá thẳng thắn, suy nghĩ cũng đơn giản ngây thơ.
"Em biết." Sở Ca ngừng cười, nghiêm túc nói: "Sau này nếu còn tiếp tục ở trong giới, hay anh muốn đổi công việc cùng em, thì anh vẫn luôn được hoan nghênh."
Tần Chuẩn gật đầu, không nói gì nữa.
Chung Yến An liếc nhìn anh, khẽ cau mày.
Điện ảnh và Truyền hình Mộc Hạp không có người đại diện sẵn, nếu ký hợp đồng với Sở Ca, còn cần phải kiếm một người đại diện khác.
Tần Chuẩn có kinh nghiệm, còn có thể tiếp tục làm người đại diện của Sở Ca hay không, phải chờ anh xem qua tài liệu của anh ta mới có thể quyết định.
Trong không gian yên tĩnh, bỗng nhiên chuông điện thoại của Sở Ca vang lên.
Cô nhìn túi xách của mình, nghiêng đầu kẹp dây đeo lấy điện thoại di động ra, tay ôm Chung Yến An dựa vào thành thang máy trong tay, kết nối cuộc gọi, "Xin chào, tôi là Sở Ca."
"Tôi là đạo diễn Trương Nam của Điện ảnh và Truyền hình Mộc Hạp, tôi đang chuẩn bị cho một chương trình thực tế dành cho một cặp phụ huynh và con cái tham gia, nghe nói bé An không tìm được người nhà, cô Sở có hứng thú tham gia chương trình của chúng tôi không, tiền thù lao là 2 triệu."
Sở Ca nhìn bánh bao nhỏ trong ngực, rồi quay sang nhìn Tần Chuẩn, nghi ngờ lên tiếng: "2 triệu?"
Cô vừa mới chấm dứt hợp đồng với công ty, số tiền này không cần rút ra, sau khi đóng thuế xong còn có hơn một triệu!
Cô cũng biết Trương Nam, nữ chính trong sách đạt giải ảnh hậu là nhờ phim do anh ta làm đạo diễn.
"Đúng, hai triệu, nếu cô Sở đồng ý, sáng thứ hai cô sẽ trực tiếp quay cho chương trình sau khi ký hợp đồng." Giọng của Trương Nam lại truyền đến.
"Bây giờ tôi không thể đồng ý, chờ tôi gọi cho cảnh sát sẽ gọi lại cho anh được không?" Sở Ca bình tĩnh lại, "Nếu như bố mẹ của bé an tìm được, thì tôi không thể mang theo cậu bé tham gia chương trình được."
"Được, chúng tôi chờ cô trả lời." Trương Nam thở phào nhẹ nhõm.
Sở Ca cúp điện thoại, lập tức gọi điện thoại cho Lý Trường Phong.
Ánh mắt Tần Chuẩn phức tạp, vừa vui vì cô có công việc nhưng cũng lo vì sợ cô sẽ bị ức hiếp.
Cho tới bây giờ cô chưa từng tham gia chương trình thực tế nào, dù có kịch bản trước cô cũng sẽ rất khẩn trương.
Sở Ca trò chuyện với Lý Trường Phong một hồi, chắc chắn không có tin tức của bố mẹ bé An, vì vậy cô nói ra ý tưởng muốn đem cậu bé tham gia chương trình cùng với mình.
Rất được, có thể bây giờ bố mẹ của bé An không ở trong nước.
Chương trình thực tế có thể lên ti vi, lan truyền rộng rãi hơn các nền tảng xã hội và có nhiều cơ hội được nhìn thấy hơn.
"Chúng tôi không có ý kiến, có tin tức sẽ liên lạc với cô." Giọng nói vui vẻ của Lý Trường Phong truyền tới, "Tôi đã nói với cục trưởng rồi, ông ấy cũng đồng ý."
"Được, hẹn gặp lại." Sở Ca cúp điện thoại, suy nghĩ một chút rồi gọi cho ông cụ.
Chuyện này còn phải được ông cụ đồng ý.
"Đi ra ngoài giải sầu một chút cũng tốt, sau khi ký hợp đồng gửi cho ông địa điểm là được." Ông cụ ở đầu dây bên kia cười to, "Đã quen ở đó chưa?"
"Vô cùng tốt, vậy cháu đồng ý với họ." Sở Ca chớp mắt, trực giác cho thấy ông cụ đồng ý nhất định là có mưu kế.
Nếu bé An thật sự là con của Chung Yến An, nếu cùng cô xuất hiện trước mặt công chúng, Chung Yến An nhất định rất hoảng.
Chỉ cần anh ta xuất hiện cô có thể thành công rút lui.
Trong nguyên tác, người nguy hiểm nhất không phải nam chính cũng không phải Lục Hành Châu, mà là nhân vật phản diện Chung Yến An.
Chỉ cần là người đắc tội với anh ta, kết quả sau này sẽ hết sức thê thảm.
Sở Ca kết thúc cuộc gọi với ông cụ, ngẩng đầu nhìn Tần Chuẩn, cười rực rỡ, "Anh Chuẩn, nếu gần đây anh không có việc gì thì làm trợ lý cho em đi, em định tham gia chương trình thực tế của Điện ảnh và Truyền hình Mộc Hạp."
"Được, anh về ngủ trước, hợp đồng em tự ký, nhớ xem kĩ trả thù lao trước hay sau khi quay hình." Tần Chuẩn đồng ý.
Lần đầu tiên cô tham gia chương trình thực tế, anh cũng không yên tâm lắm.
Sở Ca cười cười, gọi điện thoại cho Trương Nam.
Hẹn thời gian kí hợp đồng, thang máy cũng đến tầng trệt.
Sở Ca bế Chung Yến An đi lấy xe, bước chân nhanh nhẹn, "Bé An có muốn ra ngoài chơi không, chị dẫn em đi."
Chung Yến An ngẩng đầu, chăm chú nhìn nụ cười của cô, gật đầu.
Khi cô cười lên vô cùng dễ nhìn, làm cho tâm trạng của người khác cũng thay đổi theo.
Sở Ca thấy cậu bé ngoan như vậy, nụ cười trên mặt càng tươi hơn, cẩn thận đặt anh vào ghế, khom người cài dây an toàn cho cậu.
Chóp mũi Chung Yến An đều là mùi hương của cô, hai tay ở giữa không trung không dám nhúc nhích.
"Được rồi, chúng ta về nhà trước." Sở Ca giơ tay búng một cái lên trán anh, cười vui vẻ đi lui ra ngoài, đóng cửa xe lại.
Bóng dáng cô gái thấp thoáng bên ngoài cửa sổ, sau đó cô ngồi vào ghế lái, không khí tràn ngập hương cam nhàn nhạt của cô, Chung Yến An chậm rãi quay đầu lại, hai má không khỏi nóng lên.
Phản ứng của anh quá lộ liễu.
Sở Ca lái xe ra ngoài, môi cong cong.
Chỉ mong qua chương trình này có thể giúp bánh bao nhỏ tìm được bố mẹ, hoặc là khiến cho Chung Yến An phải ra mặt, cô còn có thể dễ dàng kiếm được tiền.
Trong lúc đó, ở nhà lớn nhà họ Chung.
Sau khi ông cụ cúp điện thoại, cười ha hả gọi cho Trần Kiền, "Cậu sắp xếp mấy ngày sau tôi phải bay sang nơi khác cùng với bé An và Sở Ca."
Ông chỉ nhìn từ xa, sẽ không quấy rầy chương trình của bọn họ.
Chờ trên các phương tiện truyền thông truyền ra, thằng nhóc Yến An chắc sẽ không không yên.
"Vậy để tôi sắp xếp." Khuôn mặt Trần Kiền nghiêm túc, "Cháu có cảm giác cậu chủ Yến An mời Sở Ca tham gia chương trình, Điện ảnh và Truyền hình Mộc Hạp là do Hà Sâm quản lý, có hơi trùng hợp quá không."
"Cậu có thể nghĩ đến, làm sao tôi không nghĩ đến chứ." Ông cụ không vui nhìn anh ta, "Kế hoạch tôi nghĩ tới là sẽ lén đi xem họ."
Trần Kiền hiểu ra, yên tĩnh lui ra ngoài.
Hai ông cháu này đúng thật là... không biết còn tưởng họ là kẻ thù.
Ai cũng tính toán nhau.
*
Đối với Điện ảnh và Truyền hình Mộc Hạp chuyện tiền bạc chưa bao giờ là vấn đề, trong vòng ba ngày ngắn ngủi, hàng loạt công việc xúc tiến đầu tư và lập kế hoạch tổng thể đã hoàn thành, tất cả nhân sự đều đã vào cuộc.
Với tư cách khách mời đặc biệt, Sở Ca dắt theo một cậu bé bị bỏ rơi, tham gia chương trình thực tế do Điện ảnh và Truyền hình Mộc Hạp chuẩn bị được lan truyền trên mạng.
Thiên kim của nhà họ Chung và một đứa trẻ có danh tính bí ẩn, liệu mâu thuẫn tranh giành tài sản của nhà họ Chung có nảy sinh thêm tình tiết máu chó nào nữa hay không đã trở thành điểm nóng để cư dân mạng bàn tán.
《 Cục Cưng, Đi Thám Hiểm Nào! 》 còn chưa bắt đầu ghi hình, đã hoàn toàn lấn át 《 Tủ Quần Áo Của Sao 》 của Vương Kiệt.
Vương Kiệt thấy đạo diễn của 《 Cục Cưng 》 lại là Trương Nam, người bị ông loại ra khỏi Bát Thai, liền tức sặc máu.
Ông nhất định phải thắng!
Sở Ca bên này đã chuẩn bị những thứ cần thiết cho việc đi bộ đường dài theo yêu cầu, nhóm thực hiện chương trình cũng gửi một chiếc xe lăn được chuẩn bị đặc biệt cho bé An.
Xe lăn siêu nhẹ chạy bằng năng lượng mặt trời, có thể gấp gọn dễ dàng, tổng trọng lượng không tới 5 kí.
Trong nguyên tác, đây là công nghệ bí mật của Sang Thiêm, vẫn chưa được đưa ra thị trường.
Sở Ca để cho Chung Yến An thử một chút, thấy cậu bé thích, mới đi tới bên cạnh ngồi xổm xuống nghiêng đầu nhìn cậu, "Bé An có sợ không?"
Chung Yến An lắc đầu tỏ vẻ không sợ, giơ điện thoại của mình lên cho cô nhìn.
"Không hành động thân mật, không sờ đầu, không nhìn em tắm?" Sở Ca đọc xong nở nụ cười, duỗi ngón trỏ chọc chọc vào khuôn mặt đầy thịt của cậu, nhanh chóng chọc vào trước khi cậu bé tránh, cô cười, "Chị thắng."
Dứt lời, cô đứng lên, nhảy chân sáo đi lên lầu.
Chung Yến An nhìn bóng lưng cô đi khuất, giơ tay chọc vào mặt của mình, khóe môi