Editor: Vàng Anh
Beta-er: 2W
Lý Trường Phong gật đầu, sắc mặt trong nháy mắt căng thẳng, ánh mắt sắc bén nhìn nhóm ông già bà lão bên kia, nghiêm nghị nói: "Ngồi xuống kiểm tra một lượt, đây là đồn cảnh sát, không phải nơi bán rau."
Nói xong, anh quay đầu lại, mặt mày vui vẻ, hạ giọng giải thích với Sở Ca, "Một giờ trước, sau khi chúng tôi phát đi thông báo điều tra, đã xảy ra một chuyện bất ngờ, có liên quan đến cô."
Chuyện bất ngờ? Sở Ca trong lòng thầm sợ hãi, bàn tay chặn sau đầu Chung Yến An rơi xuống trên vai anh, vỗ về, "Chuyện gì vậy?"
"Mời cô." Lý Trường Phong ra dấu mời, bảo cô đến văn phòng bên cạnh.
Sở Ca không rõ nên nhìn thấy Chung Yến An trong tay không khóc lóc, không nháo, liền ôm anh đi theo.
Chung Yến An chậm rãi quay đầu lại, đôi mắt đen láy băng giá, cực kì chán ghét nhìn mấy ông bà già ở kia.
Trong mắt anh bọn họ không khác gì những ông chú hai, chú ba của anh, một đám tham lam ác độc.
Sở Ca đi theo Lý Trường Phong đến văn phòng, đặt Chung Yến An xuống, cùng anh ngồi xổm xuống, lo lắng nhìn anh, "Đừng sợ nhóc con, chị sẽ bảo vệ em."
Những người đó giống như phát điên, bọn họ không quan tâm có làm thằng bé sợ hãi hay không.
Mấy đứa trẻ mới lớn hơn một chút cũng chưa bao giờ được chứng kiến loại tranh giành này.
Chung Yến An sững sờ nhìn lên, khuôn mặt cô gái đầy căng thẳng và lo lắng, còn đôi mắt trong veo và sâu thẳm như mặt hồ tĩnh lặng của mùa thu phản chiếu hình dáng lo lắng của cô.
Không ai nói bảo vệ anh, trong mắt bố chỉ có mẹ, còn ông nội thì chỉ quan tâm đến Sang Thiêm.
Điều mà anh nghe thấy nhiều nhất, luôn là - sao anh có thể thừa kế Sang Thiêm được chứ? Sao chiếc xe kia không tông chết anh luôn cho rồi.
Chung Yến An nhắm mắt lại, cụp mắt nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng có cảm giác phức tạp chưa từng thấy.
Lời nói của cô không thể tin là thật.
"Cái này do đồng nghiệp của tôi lấy lại." Lý Trường Phong vòng qua bàn làm việc, lấy ra một xấp quảng cáo nhỏ đưa cho Sở Ca, sau đó đăng nhập vào tài khoản Weibo của mình, gõ con của Lục Hành Châu vào thanh tìm kiếm, kết quả lập tức hiện lên màn hình, anh xoay điện thoại lại để tự cô đọc.
Sở Ca lật tờ quảng cáo nhỏ, phát hiện tất cả đều là ảnh của cô và Lục Hành Châu, là cảnh tối hôm qua cô với Lục Hành Châu đứng ở ngoài của bị chụp hình, chân mày nhíu thật chặt lại.
Đối thủ của Lục Hành Châu cũng quá tàn nhẫn rồi.
Thông báo điều tra được đưa ra vào sáng nay, không lâu sau đó có một mẩu quảng cáo nhỏ được đăng tải nói rằng nhóc An là con trai của Lục Hành Châu, hiện đang mất tích, nếu tìm được thì phần thưởng là một triệu*.
(*Một triệu NDT khoảng 3,5 tỉ)
Thảo nào một nhóm ông bà già đến để nhận cháu trai.
Chỉ cần xác nhận nhóc An và đứa trẻ trong ảnh là cùng một người rồi liên hệ với Lục Hành Châu, lập tức có thể nhận được một triệu.
Còn không phạm pháp —— bọn họ chính là tới xem một chút, bé An có phải là đứa trẻ trong hình hay không.
Cảnh sát cũng không có biện pháp từ chối bọn họ.
Sở Ca nghiến răng nghiến lợi, đặt tờ quảng cáo nhỏ xuống, nhìn màn hình.
Kết quả tìm kiếm từ Weibo rất nhiều, phỏng chừng còn tiếp tục gia tăng, không tới nửa giờ nửa thì Weibo sẽ bị sập mất.
Lục Hành Châu ẩn hôn với một diễn viên tuyến thứ 38 còn có một đứa con trai, hai người vì tính cách không hợp nên chia tay, làm cho đứa trẻ bỏ nhà ra đi...trên mạng cũng thật là xảo trá, nội dung này cũng có thể nghĩ đến để hút lượt xem cho bài viết của mình, càng biết càng sợ hãi.
Cô cũng biết, con đường diễn viên này chỉ sợ không còn cách nào đi xuống.
Cùng một ngày chỉ cần hai tấm hình cũng có thể tự biên tự diễn ra một câu chuyện như vậy.
Cô muốn giải nghệ.
Sở Ca yên lặng nhìn một hồi, đầu như muốn nổ tung, "Bây giờ phải làm sao?"
Bọn họ chắc chắn không nên lên tiếng bác bỏ tin đồn, bị cư dân mạng bắt bẻ, lại phải cười khổ suốt một năm trời.
"Tôi vừa mới đệ đơn lên cục trưởng để thông báo phủ nhận một phần của tin đồn, xác nhận rằng đứa trẻ không liên quan gì đến cô, và đoạn video giám sát tương ứng cũng sẽ được đăng tải trên mạng." Lý Trường Phong nghiêm mặt, "Gia đình của đứa trẻ thì vẫn chưa được tìm thấy, tin tức loạn xạ trên mạng sẽ làm nhiễu thông tin chính xác về gia đình của cậu bé, nên chúng tôi sẽ nhanh chóng đăng thông báo."
"Vậy thì tốt." Trái tim đang treo của Sở Ca cũng hạ xuống, "Bây giờ thông báo liền hả?"
"Bây giờ, cô chờ tôi đưa cho cục trưởng ký tên." Lý Trường Phong đứng lên, có chút thương tiếc liếc nhìn bánh bao nhỏ, lắc đầu một cái, sải bước đi ra ngoài.
Đứa trẻ này rất ưa nhìn, bố mẹ không biết suy nghĩ nào mà đành lòng bỏ rơi nó một cách tàn nhẫn như thế.
Sở Ca nghiêng đầu, bánh bao nhỏ cúi đầu, mái tóc đen nhánh mềm mại xõa xuống, che đi ánh mắt của anh, khóe môi mím lại thành một đường mỏng thẳng tắp, nhìn vừa tủi thân vừa đáng thương.
Vừa rồi nhiều người đến giành giật cậu bé như vậy, cậu bé lại không khóc không quậy, trong lòng nhất địch vô cùng bi thương?
Cũng không biết bố mẹ của cậu bé nghĩ thế nào mà lại vứt bỏ bé.
"Bé An không sợ, chị sẽ không để cho đám người bên kia đưa em đi đâu, chú Lý cũng sẽ không đồng ý." Sở Ca vỗ nhẹ lên bả vai của anh, cùng lúc tiếng chuông điện thoại vang lên, cô thuận tay nghe điện thoại, "Anh Chuẩn."
Chung Yến An ngước mắt nhìn cô, rồi lại nhìn vào tay mình, lông mày trầm xuống.
Nếu không tìm được người nhà, liệu cô ấy có đổi ý và nhận nuôi anh không?
Anh cũng nhìn thấy thông tin mà Lý Trường Phong đưa ra, đối thủ cạnh tranh của Lục Hành Châu rất gian xảo, nhưng không ngờ lại vô tình giúp anh, làm giảm đi không ít bước phiền toái trong kế hoạch của anh .
"Viên tổng không đồng ý không phải là chuyện bình thường sao, đâu phải anh mới biết ông ấy đâu." Sở Ca xùy một tiếng, "Anh liên lạc với trợ lý của Lục Hành Châu để cho anh ta chú ý tới tin tức của cục cảnh sát Ngô Đồng, chuẩn bị bác bỏ tin đồn"
"Em tự bác bỏ hả?" Giọng nói kinh ngạc của Tần Chí Xuyên truyền vào tai cô, cô còn có thể tưởng tượng ra vẻ mặt như bị sét đánh của anh ta, "Em làm hả?"
"Chẳng lẽ dựa vào anh?" Sở Ca trợn mắt nói, "Anh cũng chú ý một chút."
"Anh sẽ chú ý." Tần Chuẩn nói xong thì cúp điện thoại.
Sở Ca cất điện thoại, tầm mắt rơi trên người bánh bao nhỏ, vô thức mím chặt môi.
Thằng bé thật sự rất ngoan ngoãn, không có được sự hoạt bát hồn nhiên mà một đứa trẻ ở độ tuổi này cần phải có, trong đôi mắt đẹp ấy dường như ẩn chứa những cảm xúc mà người ngoài không thể hiểu được.
Rốt cuộc quá khứ như thế nào mà lại khiến cho thằng bé như bị bóp chết tất cả sức sống, khiến cho nó trở nên tĩnh lặng hiểu chuyện như vậy?
Sở Ca nghĩ mình cũng vừa mới mất bố mẹ, giờ thấy thằng bé thật đáng thương.
"Bé An, chú Lý nhất định sẽ giúp em tìm được bố mẹ, đừng lo lắng." Cô đưa tay ra, chạm nhẹ vào mặt anh, "Em đừng buồn."
Chung Yến An sợ hãi, cúi đầu tránh sự đụng chạm của cô, ngực anh phập phồng lên xuống nhanh chóng và hai má đỏ ửng.
Anh không quen bị chạm vào như thế này.
"Chị làm nhóc sợ?" Sở Ca nhìn tay anh, không khỏi dở khóc dở cười "Chị hứa sau này sẽ không chạm vào em."
Chắc thằng bé không quen bị chạm vào?
Cô không có nhiều kinh nghiệm chung đụng với trẻ em, bởi vì cô không thích chúng, dù chúng có xinh đẹp bao nhiêu thì cô cũng không thấy chúng dễ thương, đặc biệt là sợ tiếng khóc của trẻ em.
Chung Yến An nhẹ nhàng gật đầu, sắc hồng từ trên má lan ra, đến tận mang tai đỏ bừng, nhịp tim đập càng lúc càng nhanh.
Có phải cô phát hiện ra được cái gì rồi không?
Chung Yến An thoáng ngẩng đầu, tỉnh rụi nhìn cô.
Sở Ca không quan tâm về vấn đề này nữa, nhìn xuống tin tức trên Weibo và theo dõi tài khoản WeChat chính thức của cục cảnh sát Ngô Đồng.
Thông báo và hình của bánh bao nhỏ được đăng lên vào lúc 10:30, một phút sau, cư dân mạng đã chụp được một đoạn quảng cáo nhỏ ở khu vực đường Ngô Đồng.
Người hâm mộ của Lục Hành Châu hành động ngay lập tức, đầu tiên là khống chế bình luận ở bài đăng phủ nhận tin đồn, tốc độ hành động cực kì nhanh.
Tuy nhiên, hiệu quả chiến đấu của người hâm mộ và cư dân mạng ăn dưa bở chưa bao giờ ngang hàng.
Lục Hành Châu vào nghề mười năm, không có bất kì tai tiếng nào bị lọt ra ngoài, cho tới tận bây giờ cũng không có bất kì tin đồn tình ái nào với sao nữ. Lúc chưa nổi tiếng thì chỉ yên lặng quay phim, lúc có danh tiếng thì thần không biết quỷ không hay, người hâm mộ không bao giờ tra được lịch trình của anh.
Hình tượng hoàn mỹ duy trì mười năm sụp đổ chỉ sau một đêm, còn là chuyện gây sốc đến thế, cư dân mạng không khỏi nhiều chuyện thêm một chút.
Sở Ca nhìn thấy, chợt nhớ tới một chuyện —— phim mới của Liễu Tùng Văn.
Khó trách cô đã cố gắng thay đổi cục diện ở buổi họp báo, cũng không có tác dụng gì.
Lục Hành Châu đã thành lập Điện ảnh và Truyền hình Hành Giả, dự án đầu tiên của anh ấy, 《 Cuồng Tín 》, hợp tác với Liễu Tùng Văn, và Liễu Tùng Văn cũng đã tiết lộ thông tin trong quá trình quay 《 Cuồng Tín 》 rằng anh ấy sẽ quay lại một bộ phim hành động cổ trang.
Mười năm trước, bộ phim cổ trang cuối cùng