P/as: Up nốt chương này nha mn.
Nào tui edit xong tất cả các chương còn lại rồi tui up nốt.
Có không ít tay đấm đến chỗ Gibbs huấn luyện, trong bọn họ rất nhiều người, không có hảo cảm với thiếu gia Galton.
Nhưng đối với "Tiểu tử cuồng bạo" Trình Hào gần đây có chút danh tiếng, thì lại là phi thường để ý.
Lúc Gibbs mang theo Trình Hào đi làm huấn luyện thể năng, rất nhiều người đều tới đây, sau đó khi Gibbs cảm thán vì thể năng xuất sắc của Trình Hào, bọn họ cũng đồng dạng có chút kính nể —— nếu chỉ nghe thấy cái biệt hiệu tiểu tử cuồng bạo tiểu tử, sẽ cảm thấy anh ta chỉ là người có lực bộc phát khá mạnh, bây giờ nhìn lại...!Thể năng của anh ta cũng đồng dạng xuất sắc!
Kết quả, bọn họ đang kính nể, thiếu gia Galton liền chạy lên khiêu khích, còn là dáng vẻ xem thường Trình Hào.
Tay đấm chạy tới chỗ Gibbs huấn luyện: "..." Chẳng lẽ tiểu thiếu gia Galton bình thường huấn luyện chẳng ra sao này, kỳ thực phi thường mạnh mẽ? Bọn họ kỳ thực đã xem thường y trước giờ hay sao?
Khi Trình Hào chủ động đưa ra công kích, tất cả mọi người mong mỏi có thể nhìn thấy một hồi thi đấu đặc sắc.
Tuy rằng thiếu gia Galton không mạnh như tiểu tử cuồng bạo, nhưng y nghỉ ngơi rất tốt, trong khi trước đó tiểu tử cuồng bạo còn làm huấn luyện thể năng cường độ cao...!Sự chênh lệch của hai người, chắc chắn sẽ bị rút ngắn.
Nhưng mà bọn họ cả nghĩ quá rồi.
Galton thoạt nhìn ngông cuồng tự đại, lại bị Trình Hào dùng một quyền đánh bay.
Chuyện này...!Này là yếu cỡ nào chứ?!
Lão George thấy thế cười rộ lên: "Có mấy người nói chuyện thì lợi hại, không ngờ ngay cả một đấm đều không tiếp nổi..."
Gibbs lúng túng đầy mặt: "May là tôi đã để Trình Hào đổi cái bao tay khác dày hơn..."
Tay đấm khác xung quanh thì lại xì xào bàn tán —— bọn họ...!Có phải là cũng có thể đi khiêu khích thiếu gia Galton chút không? Sau đó đánh người này một trận?
Đương nhiên, những người khác nhìn Galton ngã trên mặt đất giống như là đang nhìn trò cười, người ở bên cạnh thiếu gia Galton lại không phải như vậy, bọn họ vội vàng đỡ thiếu gia Galton dậy, sau đó tức giận nhìn Trình Hào: "Mày dám đánh thiếu gia nhà tao!"
"Mày có biết thiếu gia nhà tao là ai không?"
"Tên tạp chủng đáng chết này! Mày lại dám làm thiếu gia nhà tao bị thương..."
...
Những người này nói năng linh tinh, dù tính tình Trình Hào có tốt, cũng lạnh mặt: "Tôi còn chưa dùng lực.
Bị một đấm nhẹ như vậy đánh bay ra ngoài, cậu ta còn đánh quyền anh làm cái gì? Về nhà uống sữa đi!"
Người chung quanh nhất thời cười rộ lên.
Võ sĩ quyền anh đều là dùng thực lực vi tôn, cho dù thiếu gia Galton có tiền thì thế nào? Mọi người cũng không ưa, đó chính là nhìn chướng mắt!
Tuy rằng tiểu thiếu gia Galton bị đánh ngã, nhưng một quyền thăm dò của Trình Hào cũng không đánh vào chỗ hiểm, mà là đánh vào trên bả vai của y, cho nên lúc này ngoại trừ vai có chút đau ra, không có gì đáng lo.
Nhưng, mặc dù không đáng lo, y lại cảm thấy mất mặt cực kỳ.
Y không ngờ rằng, người y xem thường, có thể dùng một quyền đánh nục y, chỉ có một quyền!
Sao có khả năng chứ! Trước đây khi y đối chiến với người khác,, rõ ràng đều có thể thắng!
Này còn chưa tính, Trình Hào còn bảo y đi về nhà uống sữa...
Tiểu thiếu gia Galton chỉ vào Trình Hào, mặt đỏ lên: "Mày, mày..."
Trình Hào đánh rớt cái tay chỉ mình của y: "Cậu không biết dùng tay chỉ vào người khác là không lễ phép sao?"
"Tao không phục, tao tuyệt đối sẽ không thua tên tạp chủng như mày, chúng ta đánh lại một lần nữa!" Galton cả giận nói.
Người ở bên cạnh Galton vội vã ngăn cản: "Thiếu gia!"
Trình Hào lại một lời đồng ý luôn: "Được thôi!" Vốn là sau khi đánh người này một quyền, anh không muốn đánh nữa, nhưng bây giờ người này lại nhảy ra mắng người...
Khi tiếng kẻng vang lên, Trình Hào lại dùng một quyền, đánh vào cùng một chỗ trên người người này, lại một lần nữa đánh ngã y xuống đất, lúc này mới hỏi: "Còn muốn nữa không?"
Trình Hào vừa dứt lời, Galton liền rống lớn một tiếng, xông về phía Trình Hào, khua nắm đấm không ngừng, nỗ lực công kích Trình Hào.
Trình Hào đấm một quyền lên người y, đánh cho y ngã sõng soài trên đất.
"Thiếu gia!" Thủ hạ của Galton liền xông tới dìu Galton.
Mà vào lúc này, Galton đã nằm trên mặt đất, dáng vẻ lòng như tro tàn.
Lúc này, Gibbs rốt cục đi ra: "Trình Hào, đi huấn luyện đi, đối chiến như vậy không thể giúp cho cậu trở nên mạnh mẽ, thứ cậu cần chính là huấn luyện!"
Sau khi nói chuyện với Trình Hào, Gibbs vừa nhìn về phía Galton: "Galton, chúng ta đàm luận?"
Galton đứng lên, thất hồn lạc phách cùng Gibbs đi sang bên cạnh.
Gia tộc Galton cực kỳ có tiền, ở Nam Phi có mấy cái quặng mỏ, ở nước Mỹ cũng có đầu tư rất nhiều, mà y đứa con trai nhỏ cha mẹ y sinh ra khi đã trung niên, từ nhỏ đã bị xem là bảo bối mà nuôi lớn.
Lúc người khác chơi bắn bi, y chơi trân châu, ngay cả đồ chơi của y, cũng đều nạm kim cương —— cha y có mỏ kim cương.
Đại khái chính là cuộc sống rất thư thái, y luôn có loại cảm giác không vừa lòng, sau đó vào năm mười bốn tuổi, nhìn trúng quyền anh.
Dưới yêu cầu của y, cha mẹ y mời tới đại sư quyền anh tiếng tăm lừng lẫy dạy y, trong những người này, thậm chí còn có người được vô địch thế giới.
Năm nay y mười tám tuổi, đã học quyền anh bốn năm, rất nhiều động tác thành danh của các võ sĩ nổi danh y đã học xong, bình thường cùng huấn luyện viên của mình đánh nhau, cũng hầu như được khen ngợi, y liền muốn tham gia thi đấu.
Nhưng cha mẹ y không đời nào đồng ý, sau đó y vẫn luôn kiên trì, cuối cùng cha mẹ y mới cũng coi như nhả ra, cho phép y đến chỗ Gibbs học quyền anh.
Y đến nơi này không bao lâu, mà đã tràn ngập lời oán hận —— y lại phải học tập cùng người da đen!
Này còn chưa tính, Gibbs căn bản không dạy y bất kỳ kỹ thuật y muốn học!
Y cảm thấy mình ở đây học tập, là đang lãng phí thời gian.
Nhưng y lại không thể rời đi, cha mẹ y nói, y chỉ có thể ở nơi này luyện quyền, nếu như y đi chỗ khác, vậy thì không cho y luyện!
Y cảm thấy mình trải qua quá oan uổng, cuối cùng không thể nhịn được nữa, tìm tới Trình Hào khiêu khích, kết quả lại bị liên tiếp đánh gục ba lần, mà mỗi lần người ta còn chỉ đánh một quyền...
"Galton, cậu đi về nhà đi, cậu không nên ở chỗ này." Gibbs nói.
"Tại sao?" Galton hồn bay phách lạc lập tức bùng nổ.
"Cậu không thể nào luyện quyền tốt được! Cha mẹ cậu bảo tôi chăm sóc cậu, không nên để cho cậu bị thương...!Không bị thương thì làm sao học được quyền anh?" Gibbs nói.
"Tôi không cần ông chăm sóc!" Galton gào to một tiếng, quay người rời đi.
Gibbs nhún nhún vai, không để ý đến y, thậm chí trong lòng có chút cảm thán.
Từ nhỏ không buồn không lo, còn sinh sống ở Nam Phi,tiểu thiếu gia không được tiếp thu giáo dục tinh anh, khác biệt với những tay đấm ở chỗ hắn, thật sự quá lớn.
Tay đấm ở chỗ hắn, từ mười tám tuổi, trên căn bản cũng đã rời khỏi gia đình sống một mình, cha mẹ sẽ không cho