*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Cmn, Tô đại thiếu gia, đó là cậu không biết thưởng thức đấy thôi, anh Trương Mộ Cổ đừng quan tâm đến cậu ấy, nào nào nào, chúng ta sang bên kia nói về chuyện lập nhóm đi.”
Vương Phú Quý kéo Trương Mộ Cổ, tới bên khác, hai người càng nói chuyện lại càng vui mừng, kích động quá còn khua chân múa tay.
Advertisement
Nếu không phải ảnh hưởng đến cuộc thi đấu tiếp theo, thì chắc chắn bọn họ sẽ trình diễn một ca khúc luôn đó.
Advertisement
“Em họ, người bạn tên Vương Phú Quý của em, được đấy, thế mà lại là người tu chân.”
Lúc này, trên mặt Thạch Cửu Thiên nở một nụ cười nhìn về phía Tô Thương, tò mò nói: “Em nói em có kì lạ không chứ, thông tin của Vương Phú Quý đã được truyền cho anh, cậu ta xuất thân bình thường, một tháng trước vẫn là công tử bột, làm sao đột nhiên liền biến thành người tu chân được vậy, em họ, em biết có chuyện gì xảy ra không?”
“Ha ha.”
Tô Thương đón nhận ánh mắt của Thạch Cửu Thiên, khẽ cười nói: “Anh họ, anh đừng thăm dò em nữa, em không định giấu anh đâu, chỉ là chưa kịp nói thôi.”
“Không sai, tôi là người tu chân, công pháp tu chân của Vương Phú Quý, là em truyền cho cậu ấy đấy.”
“Ha ha ha!”
Thạch Cửu Thiên nghe vậy, không nhịn cười nói: “Được, được, em họ, anh cảm thấy em không bình thường giống như vẻ bề ngoài của em đó nha.”
“Nói ra thì cũng là,
với tư cách là thế hệ sau của Tô Vô Kỵ, sao có thể không tu chân được chứ.”
“Hả?”
Tô Thương khẽ nhíu mày, nghi ngờ nói: “Anh họ, sao anh biết được thân phận của em thế?”
Theo như thông tin mà Tô Thương có được, bây giờ giới luyện võ, có rất ít người biết nhà họ Tô ở Giang Bắc, chính là nhà họ Tô ở núi Côn Luân.
Lão Độc Vật của vùng thâm sâu vân vụ biết chuyện này, trước đây từng đến Giang Bắc, hạ độc cha.
Nhưng sau đó, Lão Độc Vật bị trụ cột còn sót lại của nhà họ Tô đánh cho rút lui, hơn nữa ông ta cũng muốn độc chiếm công pháp tu chân, nên nên không đem chuyện này tiết lộ ra ngoài, nếu không sẽ dẫn tới việc nhiều người ngấp nghé hơn, kể từ đó, ông ta cũng không có cơ hội nữa.
Ngoại trừ Lão Độc Vật ra, chắc là chỉ có mấy người biết rồi bảo với lão môn chủ của Võ Đang.
Ví dụ như Trương Trọng Ngu của Dược Vương, thiên niên sát Thiên Sơn Tuyết của núi Cửu Phong, những người khác chắc là không biết thì phải.
“Ha ha, em họ, không chỉ có anh biết, mà ông nội anh cũng biết nữa, nhưng em yên tâm, chúng ta sẽ giữ bí mật.” Thạch Cửu Thiên nói nhỏ.