Hoa Thanh Đại.
Không sai, bạn thân mà Lý Nguyệt nói đến vậy mà lại có thể là Hoa Thanh Đại, giáo sư xinh đẹp của đại học Kinh Tử.
"Nguyệt, cậu nói xem, chuyện này làm tớ lo lắng muốn chết, thật sự là tiến thoái lưỡng nan mà, tớ không biết nên lựa chọn thế nào mới đúng, cậu nghĩ kế giúp tớ đi.
"
Hoa Thanh Đại nhìn thấy Lý Nguyệt giống như gặp được cứu tinh vậy, vội vàng đi đến giữ chặt cánh tay Lý Nguyệt.
Quan điểm của Lý Nguyệt và Tô Thương giống nhau, bọn họ cũng cảm thấy người đàn ông kia chỉ muốn lừa gạt để lấy bảo bối của ông nội Thanh Đại mà thôi.
Nhưng Lý Nguyệt là một người con gái thông minh, cô biết không thể nói thẳng ra được nếu không trong lòng Hoa Thanh Đại sẽ cảm thấy không thoải mái, thế là vừa cười vừa nói: "Thanh Đại, không cần phải gấp gáp, chúng ta cứ từ từ nghĩ biện pháp, chắc chắn sẽ có phương pháp giải quyết vẹn cả đôi đường, đúng rồi, người con trai cậu thích đâu rồi?"
"Anh ấy đi vệ sinh! "
Đang nói, Hoa Thanh Đại bỗng nhìn thấy Tô Thương đang đứng bên cạnh, mặt bỗng biến sắc, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tô Thương, sao anh lại ở đây!"
"Muốn đến thì đến thôi.
" Tô Thương trầm ngâm cười nói: "Giáo sư Thanh Đại, không ngờ cô vậy mà cũng thích con trai, tôi cực kỳ tò mò không biết người đàn ông thế nào mới lọt được vào mắt xanh của cô đấy.
"
"Tôi thích loại người nào liên quan gì đến anh!"
Hoa Thanh Đại lạnh lùng nói: "Mấy ngày nay anh đã đi đâu vậy, ngày nào cũng không đi học, anh muốn bị trường đuổi học thật đấy à?"
Tô Thương khẽ cười nói: "Không phải tôi đã xin nghỉ rồi à, ông nội cô còn tự mình phê duyệt đấy, ông ấy không nói cho cô à?"
"Vậy thì cũng không được tính!"
Hoa Thanh Đại đen mặt nói: "Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói có học sinh xin nghỉ để đến quán bar cao cấp, Tô Thương, cũng coi như anh là người đầu tiên từ trước đến nay đấy!"
Xin nghỉ phép vì muốn đi quán bar cao cấp?
???
Tô Thương nghe thấy vậy cũng tức đen mặt lại, xem ra lần sau gặp mặt anh cần phải bồi dưỡng tình cảm thầy trò với Hoa Thời Mạc thật tớ rồi.
"Tô Thương, tôi không muốn nói nhảm với anh nữa, mời anh ngay bây giờ ngay lập tức rời khỏi phòng khách của tôi!" Hoa Thanh Đại không hề khách sáo nói.
Tô Thương sờ mũi, đang chuẩn bị trêu chọc Hoa Thanh Đại tiếp thì lúc này Lý Nguyệt lại lườm anh một cái.
"Tô Thương, anh bớt nói mấy câu đi.
"
Lý Nguyệt ngăn Tô Thương lại, rồi sau đó an ủi: "Thanh Đại, đừng tức giận nữa, là tớ gọi Tô Thương đến đó.
"
"Nguyệt, cậu gọi Tô Thương đến làm cái gì?" Hoa Thanh Đại không hiểu hỏi.
"Không phải cậu nói tớ nay chúng ta gặp mặt không thể để người nhà tớ biết à, bản thân tớ lại không biết lái xe nên phải để Tô Thương đưa tớ đến đây.
"
Lý Nguyệt vừa cười vừa nói: "Cậu yên tâm đi, chuyện ngày hôm nay Tô Thương sẽ không nói lung tung ở chỗ khác đâu, có phải không Tô Thương?"
"Ừm, vợ tôi đã nói vậy rồi, thì tôi chắc chắn sẽ không truyền ra ngoài.
" Tô Thương gật đầu đồng ý.
"Thanh Đại nghe thấy chưa, đừng nóng giận nữa, giải quyết vấn đề của cậu quan trọng hơn.
" Lý Nguyệt cười nói.
"Vậy được rồi! Chờ một chút, không đúng, Nguyệt, vừa rồi Tô Thương gọi cậu là gì!?" Hoa Thanh Đại kinh ngạc nói.
Là viên ngọc sáng lớn lên ở Giang Bắc, đương nhiên Hoa Thanh Đại biết quan hệ giữa Tô Thương và Lý Nguyệt.
Thậm chí cũng vì Lý Nguyệt nên lần đầu tiên gặp mặt Tô Thương, thái độ của cô ấy mới có thể không tốt như thế.
Lý Nguyệt, bạn thân nhất của mình, không chỉ xinh đẹp mà gia cảnh cũng tốt, sao có thể có vị hôn phu cặn bã như Tô Thương được!
Hoa Thanh Đại thấy không đáng thay cho Lý Nguyệt cho nên lúc đối mặt với Tô Thương, vẻ mặt cô ấy luôn tràn đầy khinh thường.
Nhưng bây giờ cô ấy lại nhìn thấy Tô Thương gọi Lý Nguyệt là vợ mà Lý Nguyệt cũng không hề phản bác, chuyện gì đã xảy ra vậy?
"Thanh Đại, thật ra con người Tô Thương rất tốt, có lẽ cậu có hiểu lầm gì đó với anh ấy rồi.
" Lúc này, Lý Nguyệt khẽ nói.
"Lầm! Hiểu lầm?"
Hoa Thanh Đại trợn tròn hai con mắt, cắn răng nói: "Hiểu lầm cái gì, cậu đã quên đại thiếu gia nhà họ Tô đã làm mấy chuyện hoang đường gì à, sao có thể nói là hiểu lầm được, Nguyệt, có phải cậu bị mấy lời ngon ngọt của anh ta lừa gạt hay không?"
"Mấy chuyện này sau này tớ sẽ từ từ giải thích cho cậu.
"
Lý Nguyệt nở