*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đây chính là trạng thái mạnh nhất của A Ly!
Tiếp theo đó.
Advertisement
A Ly không hề do dự, nhảy vọt lên bức màn ánh sáng, nhưng kết quả vẫn y như cũ, hoàn toàn uổng công vô ích.
"Bịch!"
Advertisement
Cơ thể A Ly rơi thẳng xuống mặt đất, khóe miệng tràn ra một vệt máu.
"A Ly, cô không sao chứ." Lúc này, Tô Thương bước lên trước, ôm Cửu Vĩ Hồ vào lòng, ân cần hỏi thăm.
"Tôi không sao."
A Ly lắc lắc đầu, tự trách nói: "Xin lỗi cậu chủ, A Ly vô dụng, vẫn không phá vỡ được bức màn."
"Đồ ngốc, sao trách cô được chứ."
Tô Thương dịu dàng lau đi vết máu nơi khóe miệng A Ly, khẽ cười nói: "Được rồi, cô nghỉ ngơi chút đi nhé, cứ để tôi xử lý."
"Ừm."
A Ly ngoan ngoãn gật đầu, sau đó lại trở về hình dạng con người, đứng bên cạnh Tô Thương.
Lúc này.
Tô Thương phóng ra thần thức của tiên đế, đi quan sát chung quang bốn phía của bức màn, anh nghiêm mặt nói: "Nếu như mình không nhìn lầm thì có người đã bố trí một trận pháp rất lớn ở ngay trong mật các này, nhìn mức độ kiên cố của bức màn ánh sáng, e là tu sĩ thời kỳ kết đan, còn chưa chắc đã phá vỡ được nó."
"Nếu đã như vậy, thì tháp Hư Không và chìa khóa Đông Phủ cũng không cần thử nữa, dựa vào thực lực hiện nay của mình, e là có dùng đến hai vật chí bảo này cũng không thể phá vỡ được trận pháp này."
Tô Thương nghiêm túc phân tích nói: "Nhưng, nếu như có thể tìm được mắt
trận thì có thể khống chế được trận pháp này rồi, đến lúc đó đương nhiên có thể đi lại tự do rồi."
"Ha ha, trùng hợp ghê, đời trước mình tinh thông trận pháp, các loại trận pháp đều nằm trong đầu của mình, khống chế trận pháp này đối với mình mà nói, không phải việc gì khó, chỉ cần một chút thời gian mà thôi."
Tô Thương trước thì mỉm cười, nhưng sau đó lại cau mày nói: "Chỉ là, Vương Dương Minh là có ý gì đây, tại sao lại đặt bẫy mình?"
Tô Thương mặt tràn đầy nghi hoặc, lập tức ngắm nhìn bốn phía lần nữa, tỉ mỉ quan sát trận pháp này.
Trận pháp ở trong mật các, quả thực siêu đẳng, trình độ phức tạp của nó dù là ở Huyền Thiên Tiên Vực cũng thuộc dạng đỉnh phong rồi.
Một khi trận pháp được khởi động, thì coi như nó tự tạo ra một không gian riêng biệt, người ở trong trận pháp không có cách nào liên hệ được với tất cả mọi thứ ở bên ngoài, cứ coi như đập phá đi mật các thì ở bên ngoài cũng không có cách gì phát hiện ra được.
Đương nhiên, người ở bên ngoài cũng không có cách gì biết được tình hình ở bên trong mật các, động tĩnh lớn cỡ nào, cũng không làm kinh động được thế giới ở bên ngoài.