Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1210


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vừa dứt lời, Sa Mã Sa Y liền nhún người nhảy lên, tạo thành rất nhiều tàn ảnh xuất hiện xung quanh lôi đài.  

Một cái, hai cái, ba cái… Mười mấy cái bóng màu trắng đồng thời xuất hiện trên lôi đài.   

Advertisement

Mà chúng đều chỉ là tàn ảnh, chỉ có một cái là chân thân của Sa Mã Sa Y.  

"Tàn Ảnh Bộ là tuyệt kỹ của núi Cống Dát, đương nhiên tôi cũng phải e dè. Nhưng cô vẫn chưa tu luyện hết, không chiếm được lợi thế đâu."  

Advertisement

Vương Dã đứng tại chỗ, nhẹ nhàng cười nói: "Nhưng cô lại có thể ép tôi dùng vài chiêu rồi đấy."  

Vừa dứt lời, Vương Dã đưa hai tay kết ấn, nhẹ nhàng đạp xuống đất.  

Ầm!  

Một trận Bát Quái đột nhiên xuất hiện, bao phủ toàn bộ lôi đài.  

Mà Vương Dã lại đứng ở vị trí cấn của trận Bát Quái, mỉm cười nói: "Tất cả những thứ ở trong trận Bát Quái đều do tôi nắm giữ, cô không có chỗ trốn đâu."  

"Có thể khiến tôi sử dụng trận Bát Quái, cô cũng có thể ăn nói được với trưởng bối nhà mình khi trở về núi Cống Dát."  

Vương Dã đứng bên trong trận Bát Quái, vừa nói xong liền nhẹ nhàng đưa tay lên, một sức mạnh kinh khủng lập tức bắn về hướng ba giờ.  

Ầm!  

Một giây sau, tàn ảnh xung quanh đều biến mất hết, ngay sau đó mọi người liền nhìn thấy Sa Mã Sa Y ngã xuống dưới lôi đài.  

Lúc này khóe miệng Sa
Mã Sa Y có vết máu, sắc mặt tái nhợt.  

Hiển nhiên một chiêu vừa rồi của Vương Dã đã đánh trúng chân thân của cô ta, khiến cô ta bị thương.  

"Đây chính là Kỳ Môn Chi Thuật của Thiên Cơ Môn sao, đúng là mạnh mẽ, tôi thua."  

Sa Mã Sa Y đứng lên, cũng không thẹn quá hoá giận mà thoải mái thừa nhận mình đã thua, sau đó nghi ngờ hỏi: "Xin hỏi đạo trưởng, đây đã là chiêu mạnh nhất của anh chưa?"  

Vương Dã xua tan trận Bát Quái đi, không trả lời mà ngáp một cái, đi thẳng xuống lôi đài.  

"Tô Thương, tôi sẽ chờ để dẫm anh ở dưới chân mình."  

Vương Dã nhìn Tô Thương một cái rồi biến mất ở trong đám người.  

"Vương Dã của Võ Đang đúng là sâu không lường được!"  

Sa Mã Sa Y nhìn bóng lưng của Vương Dã, kiêng kị lẩm bẩm, sau đó cũng rời đi.  

"Người thắng trận là Vương Dã của Võ Đang." Trọng tài thấy thế thì lớn tiếng công bố kết quả trận đấu.  

Vương Dã chiến thắng cũng không tạo ra chấn động gì quá lớn, dù sao ai cũng nghĩ là chắc chắn anh ta sẽ thắng.  

"Rất mạnh."  


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện