Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1220


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi hạ quyết tâm, hai tay Lâm Uyên liền co lại, sử dụng thủ đoạn tu chân của mình.   

Ầm!   

Advertisement

Sau một lúc, một đám khói bụi màu đen, trào ra từ cơ thể ông ta, cùng lúc đó, quanh người ông ta hiện ra một luồng sóng linh khí màu bạc.   

Đám khói đen này, chính xác mà nói, là được thoát ra từ cờ Bách Độc.   

Advertisement

Tô Thương chỉ truyền công pháp tu chân cho Lão Độc Vật, nhưng không hề truyền thụ thủ đoạn bí thuật.   

Nhưng.   

Bên trong cờ Bách Độc của Lâm Uyên, lại có được một chút kế thừa, cái này là có chút lĩnh ngộ đó nha.   

Chỉ thấy hay tay ông ta co lại liên tục, quanh người toàn là đám bụi màu đen, trong chốc lát, sương mù màu đen liền tạo thành một cái bóng cực to.    

Cái bóng này lơ lửng sau lưng Lâm Uyên, được tạo thành từ khí độc bên trong cờ Bách Độc, nhìn như thật vậy.   

Mà hình tưởng của cái bóng này, cũng chính là Lâm Uyên, chỉ là được phóng đại lên mười lần mà thôi, nhìn còn to hơn cả Thạch Cửu Thiên tóa ánh vàng sáng chói kia ấy.    

So sánh với cái bóng này, thì Thạch Cửu Thiên cao tám mét kia cũng chỉ là một bé con mà thôi.   

“Ơ, thủ đoạn gì vậy, Lâm Uyên cũng biến thành to cơ á?”   

“Vụ bóng người bụi khói này là ý gì vậy, cậu ta cũng to lên, muốn dùng ma pháp đánh bại ma pháp sao?”  

“Đột nhiên xuất hiện đám bụi màu đen, khá mạnh đó, hoàn toàn không phải cấp bậc lúc trước của Lâm Uyên.”  

“Linh khí, trên người Lâm Uyên lại có sóng linh khí, lẽ nào cậu ta cũng là người tu chân sao, bây giờ người
tu chân lại nhan nhản thế á, sao tôi cảm thấy ở khắp nơi đều có người tu chân vậy?”   

...  

Mọi người hóng hớt chuyện ở dưới đài, khó tránh có người tài, liếc một cái là có thể nhìn ra Lâm Uyên là người tu chân, mọi người bỗng kinh ngạc hét lớn lên.   

“Anh họ thua chắc rồi.”   

Tô Thương thấy cảnh này, liền lắc đầu, đồng thời cười cợt nói: “Tên Lâm Uyên này, có thể triệu hồi được đám bụi đen mãnh liệt như vậy, trên người chắc chắc có đồ chí bảo, phải tìm cơ hội cướp lấy mới được.”   

Trong lúc nhất thời, Tô Thương liền suy nghĩ.  

Bây giờ, Tô Thương khống chế trận pháp Liên Hoàn của Võ Đang, anh ấy chính là vua ở chỗ này.   

Nếu mở toàn bộ trận pháp ra, tất cả mọi người ngày hôm nay, chỉ có một lựa chọn duy nhất, chính là tất cả sự sống chết của mọi người đều bị khống chế trong tay Tô Thương.   

Nhưng, lúc trước anh ấy từng nói, linh thạch khống chế trận pháp tồn tại quá lâu, linh khí tiêu hao quá lớn, thì Tô Thương không đủ linh thạch để bổ sung thêm vào, cho nên chỉ có thể bắt đầu Liên Hoàn trận một lần nữa.   

Cơ hội này, Tô Thương không muốn tùy tiện sử dụng, nhưng đối phó với Lâm Uyên, thì lại rất đơn giản.  


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện