*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Huống hồ, bây giờ tôi từ bỏ chân khí dồi dào, để trở thành người tu chân rồi."
Lâm Uyên tiếp tục nói: "Chân khí cùng linh khí, không thể cùng tồn tại, tôi như vậy cũng tính là tu luyện từ đầu, cũng không sử dụng chân khí dồi dào trước đó!"
Advertisement
"Tôi lấy thân phận bây giờ của mình và chỉnh sửa tu luyện, tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái, có gì mà không thể chứ?" Lâm Uyên hỏi lại.
Thạch Hạo Hãn nghe được những lời này, nhất thời không nói được gì, không biết phải phản bác thế nào.
Advertisement
"Ha ha, tôi cảm thấy Lão Độc Vật nói có lý nha, nếu như ông ta chỉ dựa vào cải lão hoàn đồng mà đăng kí tham gia đại hội võ thuật, quả thật có chút bắt nạt người khác."
Lúc này, Tây Môn Phong Vân mở miệng nói: "Có điều ông ta đã loại bỏ chân khí, lấy thủ đoạn tu chân chiến thắng Thạch Cửu Thiên, tôi cho rằng không nên tước đoạt tư cách dự thi của Lão Độc Vật."
"Ông chủ Tây Môn nói có lý."
Vương Trọng Vân nghe được lời Tây Môn Phong Vân nói, liền gật đầu: "Lâm Uyên là Tuyệt Tuyệt Tử, nhưng cũng không phải Tuyệt Tuyệt Tử, ông ta lấy một thân phận hoàn toàn mới, hệ thống tu luyện hoàn toàn mới, là có tư cách dự thi rồi."
"A di đà phật, tiếp tục tranh tài đi."
Viên Thông trụ trì chắp tay trước ngực, thúc dục một câu, rõ ràng cũng đồng ý với ý kiến của Tây Môn Phong Vân và Vương Trọng Vân.
"Hừm!"
"Lão Độc Vật, cho dù để ông dự thi, cũng chưa chắc
có thể trở thành người đứng đầu!"
"Loại bỏ chân khí, thật sự ông đã làm được, ha ha ha, đại hội võ thuật năm nay, người mạnh như mây, Võ Đang Vương Dã, Phật Tử Vô Cơ, không phải là thiên tài trước nay chưa từng có hay sao, ông cứ chờ đến đó mà bị thua đi!"
Thạch Hạo Hãn hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục làm loạn bên dưới nữa, nhún người trở lại vị trí phía trên cao.
Còn về Lâm Uyên, thì lộ ra một nụ cười, từ từ rời khỏi hiện trường tranh tài.
Trước khi đi, ông ta có ý đồ liếc nhìn sang Tô Thương một chút.
"Tô Thương, quán rượu nhỏ cách Võ Đang cổ trấn năm mươi dặm, không gặp không về!"
Linh hồn tuyền âm!
Lâm Uyên trước khi đi, thông qua linh hồn truyền âm, nói với Tô Thương 1 câu.
"Hửm?"
Tô Thương khẽ nhíu mày, trong mắt tràn đầy nghi ngờ: "Có ý gì chứ, mình có mối thù lớn với ông ta, ông ta hẹn gặp mặt mình, muốn làm gì chứ?"
Tô Thương nghĩ mãi vẫn không có cách giải.
Con người của Lão Độc Vật này, từng tham gia tiêu diệt nhà họ Tô ở Côn Luân, lại hạ độc khiến Tô Thần Binh mất hết công lực, thậm chí liên lụy đến mẹ và vị trụ cột cuối cùng nhà họ Tô.