*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Ách..."
Lúc này, tên tướng lĩnh của quân địch đang đi đến định xóa sổ Tô Dực Cân, bàn tay sau khi tiếp xúc với luồng kim quang đó, lập tức phát ra một tiếng kêu thống khổ thảm thiết.
Advertisement
Ngay sau đó, cơ thể anh ta, đến mắt thường cũng nhìn thấy được, anh ta đã trực tiếp hóa thành đống xương tàn.
Không sai!
Advertisement
Chỉ trong khoảnh khắc, thịt nát xương tan, một người sống bình thường lại trực tiếp bốc hơi!
"Cái...cái gì!"
"Chuyện gì xảy ra vậy, tôi xuất hiện ảo giác hay sao?"
"Khủng bố, lực lượng thật kinh khủng quá!"
...
Cảnh tượng này, lập tức bùng nổ tại hiện trường, hơn vạn tên lính nơm nớp lo sợ, hiện trường ai nấy đều hoảng loạn.
Sau đó, dưới sự dẫn đầu của mấy tên tướng lĩnh, những người còn lại bắt đầu chạy trốn.
Không có cách nào khác, giây phút này Tô Dực Cân quá quỷ dị, cơ thể phát ra khí tức vượt xa khỏi phạm trù họ hiểu được.
"Hừm!"
"Lãnh thổ nước Hoa, là nơi mà bọn mày muốn đến thì đến, muốn đi thì đi hay sao?"
"Nếu đã tới, thì ở lại đây hết đi!"
"Xâm phạm nước Hoa, có bao nhiêu người thì giết
bây nhiêu người..."
Nói xong, Tô Dực Cân bỗng nhiên ra tay, phóng ra lực lượng trong cơ thể, bao phủ toàn hiện trường.
Trong khoảnh khắc đó, giống như một viên hạt nhân tinh luyện bị nổ tung, chỉ nhằm vào binh lính của địch mà nổ.
Chỉ một hơi thở mà thôi, hơn vạn tên địch, bao gồm cả những tướng lĩnh kia, toàn bộ đều phải đền tội, không ai có thể chạy thoát khỏi sự khống chế của Tô Dực Cân.
"Cuối cùng người cần giết, là..đã giết!"
"Kẻ đáng chém, chắc chắn phải chém, cũng đã giết!"
Tô Dực Cân khuôn mặt trầm xuống, biểu cảm lạnh lùng, cũng không chút thương hại nào.
Khi những người này bước vào lãnh thổ nước Hoa, trong mắt tướng sĩ nước Hoa thì bọn họ đã không phải là người, mà chỉ là súc sinh mà thôi!