Tây Môn Phong Vân chỉ xuống dưới chân, rồi nói: “Đánh đến trận cuối cùng, Huyết Ma thất bại thảm bại, ngay khi tiên đế ngoại vực muốn giết ông ta, thì ông ta đã bước vào Tinh Không Cổ Lộ, tiên đế ngoại vực cho rằng ông ta đã nghe theo sự sắp xếp của mình, hơn nữa Tinh Không Cổ Lô thần bí khó đoán, nên không đuổi theo nữa.”
“Kết quả không ai ngờ tới, một vài năm sau, Huyết Ma trở về, có thực lực đúng chuẩn tiên đế, không hề yếu kém hơn tiên đế ngoại vực ở trái đất.”
Advertisement
“Trận chiến kia, đánh đến nỗi trời đất tối tăm mù mịt, tiếng động vang to, tên tiên đế ngoại vực kia, định ở lại canh giữ trái đất, nắm giữ cánh cổng thời không, tiếp tục tìm kiếm những người mạnh còn đang ẩn náu ở trái đất.”
Tây Môn Phong Vân nói: “Bời vì, tiên đế ngoại vực đã đến trái đất một lần, nên đã tiêu hao một phần tài nguyên vô cùng lớn, vì thế ông ta sẽ không tùy ý rời đi.”
“Nhưng trận chiến đấu kia, ông ta đã bị Huyết Ma đuổi ra khỏi trái đất, như thể chạy trốn vào đồng hoang vậy.”
“Mà bản thân Huyết Ma, vì thăng hoa quá sức, nên đã chết ngay tại chỗ, thi thể được chôn tại nơi hai người quyết chiến ở núi Võ Đang.”
“Nhưng, có người nhìn thấy, linh hồn của Huyết Ma không hề bị tiêu diệt, mà giống như vẫn còn tồn tại, chuyện sau đó thì không thể để cậu biết được rồi.”
Tây Môn Phong Vân nhìn về phía Tô Thương, nói tiếp: “Tiểu thiếu gia, chuyện xảy ra trên núi Võ Đang, ông ngoại Thạch Hạo Hãn của cậu đã cho tôi biết rồi.”
“Cho tới bây giờ, tôi cũng không thể xác định được tin đồn này là thật hay giả nữa, có thể là thật, nếu
không có gì bất ngờ xảy ra thì hôm qua tên Huyết Ma đó là người đã khống chế hết toàn bộ những cao thủ rồi rời khỏi núi Võ Đang.”
“Ừm.”
Tô Thương gật đầu, đồng ý với suy đoán này.
Bời vì những điều mà Tây Môn Phong Vân mới vừa nói, có rất nhiều chỗ khớp với Tô Ma.
Chỉ là không ngờ rằng, Tô Ma lại là cao thủ của trái đất trở về từ Tinh Không Cổ Lộ.
“Liên quan tới chuyện Tinh Không Cổ Lộ, sẽ có cơ hội có thể hỏi Tô Ma.”
Hạ quyết tâm xong, Tô Thương chợt nhớ tới một chuyện, liền hỏi: “Tây Môn Phong Vân, ông và ông ngoại của tôi...?”
“Ha ha, hai chúng ta xem như là bạn tốt lâu năm, một số kế hoạch của tôi, tôi đã nói với ông ấy từ rất lâu rồi.”
Tây Môn Phong Vân khẽ cười nói: “Cậu nhìn thấy chúng tôi luôn đối đầu gay gắt với nhau, nhưng đó chỉ là diễn kịch mà thôi.”
“Thì ra là thế.”
Tô Thương cười cười, gật đầu như đã hiểu, rồi nói: “ Đi thôi, đi đến chỗ khác đi, tôi muốn xem thử đại trận tự nhiên bảo vệ trái đất.”
“Được.”
Tây Môn Phong Vân gật đầu, sau đó cả một đoàn người liền rời đến chỗ gần đó.
...
Giờ phút này.
Phía Tây trái đất, giữa nơi băng tuyết ngập trời.
Tô Ma ngồi khoanh chân, có một vầng sáng tỏa ra xung quanh người, toát ra vẻ uy nghi oai hùng.
Chỗ ông ta ngồi, chính là trung tâm của trận pháp, nguồn sức mạnh màu bạc không ngừng tràn vào trong cơ thể ông ta.