Kiếm Thần, người cũng như tên, vũ khí mà anh ta am hiểu nhất chính là kiếm, mà gia tộc Đông Phương chính là như vậy, trong tộc cất giữ rất nhiều loại kiếm nổi tiếng.
Kiếm Thương Khung ở trong tay của Tô Thương cũng là một trong số đó, nó được ông chủ Đông Phương Diệu của gia tộc Đông Phương lén đưa cho con riêng của mình là Trương Trường Sinh, sau đó lại bị Tô Thương cướp đi.
Ngoại trừ kiếm Thương Khung ra, gia tộc Đông Phương còn có mấy thanh kiếm tuyệt hảo nữa, bởi vậy, Kiếm Thần mới chọn gia tộc Đông Phương.
Dựa vào thực lực của Kiếm Thần thì những người trong gia tộc Đông Phương đương nhiên không có cách gì chống trả lại được, thế là đành lựa chọn khuất phục theo.
Từ đó về sau, Kiếm Thần trở thành người cầm quyền chân chính của gia tộc Đông Phương.
Mà gia tộc Đông Phương cũng trở thành chó săn của ngoại vực, trở thành cánh tay đắc lực của ngoại vực.
Mấy ngày trước, ông chủ Đông Phương Diệu của gia tộc Đông Phương nhận mệnh lệnh của Kiếm Thần, triệu tập chín đại cổ tộc khác, cùng họp bàn về chuyện của giới luyện võ.
Mà địa điểm tổ chức hội nghị chính là ở ngay gia tộc Đông Phương.
Thế là giờ này phút này, ở gia tộc Đông Phương đã tụ tập đông đủ ông chủ của chín đại cổ tộc khác, cùng với mười mấy người tu chân cảnh giới giả đan.
"Mọi người, chuyện giới luyện võ cải biến, ắt hẳn mọi người đều đã nghe nói rồi, tình thế của thập đại cổ tộc chúng ta càng ngày càng nghiêm trọng rồi."
Lúc này, Đông Phương Diệu ở vị trí chủ trì sắc mặt nghiêm trọng nói: "Thập đại cổ tộc chúng ta thống trị thế giới đã mấy ngàn năm."
"Vốn dĩ hệ thống luyện võ mới xuất hiện kia ở trong mắt chúng ta là cái đồ yếu ớt chẳng chịu nổi một đòn, cho nên chúng ta cũng không hề để ý đến, trăm ngàn năm qua, chúng ta đã nô dịch các tông phái lớn của giới luyện võ theo từng đợt."
Đông Phương Diệu nói tiếp: "Nhưng bây giờ, hệ thống giới luyện võ xuất hiện chuyển biến, đột nhiên lại có thêm cảnh giới võ tôn, thậm chí có không ít người đã được cảnh giới võ tôn."
"Mà thập đại cổ tộc chúng ta, lại không có người nào tấn cấp được lên cảnh giới kết đan chân chính, cứ
kéo dài như vậy, chỉ sợ người bị nô dịch sẽ chính là thập đại cổ tộc chúng ta."
Đông Phương Diệu nhìn quanh tất cả mọi người có mặt ở đó, lo lắng nói: "Mọi người, mọi người có cách gì để đối phó không?"
"Ông chủ Đông Phương, ông lo lắng quá rồi."
Vừa dứt lời thì có một người đàn ông trung niên ngồi ở bên cạnh mở miệng nói: "Cảnh giới võ tôn thôi mà, cổ tộc chúng ta cũng có cảnh giới giả đan, có thể đối phó lại, không cần khủng hoảng như vậy đâu."
Người này mặc một chiếc áo xanh, tay cầm quạt, khí nhất nho nhã vô cùng, đây chính là ông chủ của nhà Thượng Quan thuộc một trong mười cổ tộc, Thượng Quan Vô Ngần.
"Ông chủ Thượng Quan nói vậy là sai rồi."
Đông Phương Diệu lắc đầu, sau đó nghiêm túc nói: "Cảnh giới giả đan quả thực có thể đối đầu với cảnh giới võ tôn, nhưng trên cảnh giới võ tôn của hệ thống luyện võ còn có võ thánh, mà hệ thống tu chân của chúng ta lại không có cách gì tấn cấp lên cảnh giới nguyên anh."
"Cứ như vậy mà phát triển tiếp thì không bao lâu nữa, giới luyện võ liền cưỡi được lên đầu chúng ta rồi."
"Cảnh giới võ thánh sao?"
Thượng Quan Vô Ngần khẽ cười nói: "Giới luyện võ sau khi mở ra cảnh giới mới, xưa này chưa có ai đi qua, trong thế giới luyện võ này, khó có thể tượng tượng làm sao để có thể sinh ra được một vị võ thánh, mấy chục năm, mấy trăm năm, e rằng cũng sẽ không có võ thánh xuất hiện."
"Mà dựa theo tin tức mà tôi biết thì hệ thống tu chân của chúng ta sau nửa năm sẽ có một lần chuyển biến, đến lúc đó các hiện tượng lạ sẽ biến mất."
Thượng Quan Vô Ngần cười nói: "Dựa vào sự tích lũy mất ngàn năm của thập đại cổ tộc chúng ta, trong thời gian ngắn để xuất hiện được nguyên anh chắc là không khó nhỉ?"