Cùng lúc đó.
Phía cực bắc của Trái Đất, một nơi vô cùng lạnh lẽo.
Một ông già cụt một tay ngồi xếp bằng trên tuyết trắng, nhắm mắt tu luyện.
Advertisement
Bỗng nhiên!
Ông ta mở ra hai mắt, trong mắt bắn ra hai luồng sáng chấn động trời đất, khiến người ta sợ hãi.
Advertisement
Ngay sau đó.
Ông già cụt một tay đứng lên, cúi đầu nhìn về phía thanh niên đang tu luyện bên cạnh, mở miệng nói: "Nhóc Vương, cậu được đấy, lại có thiên phú kinh khủng như vậy, chỉ mấy ngày ngắn ngủi đã có độ tiến triển khủng khiếp đến mức hoàn toàn vượt ra khỏi dự đoán của tôi."
Ông già cụt một tay này chính là Tô Ma.
Còn thanh niên được gọi là nhóc Vương bên cạnh là Vương Phú Quý.
Khoảng thời gian trước.
Tô Ma đã đến núi Côn Luân, đưa Vương Phú Quý đến nơi này, hơn nữa còn sử dụng tài nguyên mình chưa dùng hết để giúp Vương Phú Quý tu luyện.
Chỉ trong nửa năm, Vương Phú Quý đã thành công lên đến Trúc Cơ, thậm chí chỉ bằng thiên phú Thái Ly kiếm thể mạnh mẽ, cộng thêm tài nguyên của núi Côn Luân mà đã đặt chân đến Trúc Cơ đỉnh phong.
Sau khi đi theo Tô Ma, thực lực của Vương Phú Quý lại đột nhiên tăng mạnh, bây giờ đã là cảnh giới Nguyên Anh rồi.
Từ Trúc Cơ đỉnh phong, bước ngang qua Kết Đan, lên cấp Nguyên Anh, hơn nữa chỉ tốn có mấy ngày, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng điều này cũng bình thường.
Đầu tiên.
Vương Phú Quý có cánh tay trái của Tô Ma, mà đế khí của Tô Ma chính là cơ thể mình, như vậy có thể thấy cánh tay trái kia ẩn chứa năng lượng kinh khủng
thế nào.
Khoảng thời gian này, dưới sự giúp đỡ của Tô Ma, Vương Phú Quý đã hoàn toàn dung hợp được sức mạnh của cánh tay trái.
Hơn nữa chỗ này là cực bắc, có vận may mà Huyền Thiên Tiên đế để lại cho Tô Ma.
Tô Ma đã khôi phục đến đỉnh phong, đương nhiên không dùng được, cho nên mới đến núi Côn Luân tìm Vương Phú Quý.
Lần trước ở núi Võ Đang, Tô Ma đã nhìn ra Vương Phú Quý có thể chất đặc biệt, cho nên mới cố ý đào tạo anh ấy, nếu không lúc ấy sẽ lấy cánh tay trái đi chứ không để lại cho Vương Phú Quý.
Tóm lại vì những nguyên nhân này mà Vương Phú Quý là Thái Ly kiếm thể mới có thể tiến triển kinh khủng như vậy.
"Hì hì."
Lúc này, Vương Phú Quý mở hai mắt ra, kết thúc trạng thái tu luyện, đứng lên lấy lòng cười nói: "Còn không phải nhờ có sư tôn dạy bảo sao."
"Con có bản lĩnh gì trong lòng con biết rõ, nếu như không có sư tôn, cả đời này con sẽ không bao giờ chạm được đến ngưỡng cửa Kết Đan, chứ đừng nói là đến Nguyên Anh." Vương Phú Quý sử dụng tài năng nịnh hót của mình.
Anh ta đã nhận ra Tô Ma trước mắt quá mạnh mẽ, cho dù mình đặt chân đến Nguyên Anh vẫn cảm thấy đối phương sâu không lường được.