"Phong Khê, nói những lời này ra làm gì chứ, Viêm Long tiên để lại không nghe được, cậu liên thủ với tôi, cùng nhau khống chế trái đất, còn không phải chuyện tốt hay sao chứ!" Khuê Long lại dụ dỗ nói.
"Im miệng!"
Phong Khê thiếu gia nghiêm túc nói: "Viêm Long tiên đế có ơn giác ngộ tôi, dạy dỗ tôi, tôi tất nhiên trung thành tuyệt dối rồi."
"Xích Hồng Nguyệt là người phụ nữ của anh ấy, bây giờ cơ thể ở trái đất, tôi phải thay thế Viêm Long tiên để bảo vệ cô ấy rồi."
Advertisement
וו
Phong Khê thiếu gia trầm giọng nói: "Khuê Long, anh phản bội Viêm Long tiên đế, bất kỳ ai cũng có trách nhiệm phải diệt trừ anh!"
"Lúc trước, tôi giả vờ tỏ vẻ hợp tác với anh, chỉ vì để anh buông lỏng cảnh giác thôi, anh không phải thật sự coi là tôi đang muốn hợp tác với anh đó chứ?"
Phong Khê thiếu gia lộ ra một nụ cười lạnh, sau đó nói: "Khuê Long, hôm nay, anh đi không nổi đâu, tôi gi3t chết anh!"
Advertisement
Phong Khê thiếu gia thật ra đối với Viêm Long tiên đế, không có trung thành gì, chẳng qua chỉ là giấu kỹ hơn so với Khuê Long mà thôi.
Vừa rồi.
Phong Khê thiếu gia sau khi tính toán kỹ, cuối cùng vẫn quyết định đứng về phía Xích Hồng Nguyệt.
Anh ta làm vậy, chủ yếu có 2 nguyên nhân chính.
Một là, Xích Hồng Nguyệt là người phụ nữ mà Viêm Long tiên đế yêu chiều nhất, Viêm Long tiên đế vì cô mà đắc tội với rất nhiều người, bảo vệ cô ta cực kỳ.
Lần này đến trái đất, chắc chắn biết trước sẽ kèm theo nguy hiểm.
Phong Khê thiếu gia kết luận, Viêm Long tiên để chắc chắn phải đưa cho Xích Hồng Nguyệt con át chủ bài cường đại.
Mặc dù Xích Hồng Nguyệt không đấu lại được với Khuê Long, đã bị thua, nhưng càng như vậy, Phong Khê thiếu gia càng cảm thấy lạ.
Thực lực của Xích Hồng Nguyệt, là một trong những người yếu nhất, mà sau khi đến trái đất, bọn họ 10 người đều cắt đứt liên lạc với Viêm Long tiên đế.
Viêm Long tiên để không thể không nghĩ, 10 người lần này xuống trái đất sẽ sinh ra lòng phản loạn.
Nếu đã như vậy, anh ta sao mà lại yên tâm để Xích Hồng Nguyệt, một người thực lực yếu nhất đến trái đất chứ?
Át chủ bài.
Xích Hồng Nguyệt nhất định không muốn người khác biết át chủ bài.
Trừ cái đó ra, còn một nguyên nhân quan trọng hơn.
Đó chính là, thực lực của Khuê Long thực sự quá mạnh, Phong Khê thiếu gia nếu không có chùy Tử Kim, chắc chắn không có cách nào áp chế được
Khuê Long, thậm chí hoàn toàn không phải đối thủ của Khuê Long.
Nhưng chùy Tử Kim mạnh nhất là tự nổ, thời gian để khôi phục trạng thái lại quá dài, trong lúc này, Phong Khê thiếu gia không có lòng tin có thể đối phó với Khuê Long.
Hợp tác với một người có thực lực mạnh hơn mình, thật sự quá nguy hiểm.
Nếu đã như vậy. thà rằng theo Xích Hồng Nguyệt còn hơn.
Để từ đó, có thể biểu đạt được chút thành ý với Viêm Long tiên đế, để vẽ ra cho mình một cái đường lui, còn có thể thừa cơ diệt trừ Khuê Long, chấm dứt hậu hoạn.
Vì thế.
Thời khắc quan trọng, Phong Khê thiếu gia lựa chọn ra tay với Khuê Long, đánh bị thương anh ta.
"Ha ha ha, Phong Khê thiếu gia, cậu có quyết định chính xác lắm, tôi sẽ dùng đá Thông Linh, nói chuyện hôm nay với Viêm Long tiên đế, để anh ấy sau này sẽ thưởng tài nguyên tu luyện cho anh."
Lúc này, Xích Hồng Nguyệt nằm dưới đất, thoáng có chút yếu ớt nói.
"Thế thì cảm ơn Xích Hồng Nguyệt tiểu thư rồi." Phong Khê thiếu gia trên mạt nở nụ cười chắp tay nói.
"Đây là chuyện cậu đáng được hưởng mà."
Xích Hồng Nguyệt cưỡng ép đứng dậy, xóa đi vết máu ở miệng, thúc dục nói: "Phong Khê, ra tay đi, chúng ta liên thủ, nhanh chóng giải quyết Khuê Long.
"Được!"
Phong Khê thiếu gia gật gật đầu, sau đó ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú Khuê Long.
Tại hiện trường, hai người đều đã giương cung bạt kiếm, sẵn sàng tư thế chiến đấu.
"Ha ha, Phong Khê thiếu gia, Xích Hồng Nguyệt!"
Lúc này, Khuê Long cười lạnh nói: "Hai người có phải quá ngây thơ rồi không, thật sự nghĩ hai người liên thủ lại có thể đối phó được với tôi sao?"
"Thật là trò cười mà, đừng có quên, tôi còn chưa khôi phục bản thể đó."
"Nếu tôi khôi phục bản thân thật sự của mình, đừng nói các người vốn đang bị thương, chỉ sợ dù cho các người đang ở trạng thái đỉnh phong thì cũng không phải là đối thủ của tôi đâu." Khuê Long tự tin cười nói.
"Đừng nói nhiều lời, Khuê Long, nhận lấy cái chết đi."