*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Anh hiểu gì chứ, đây gọi là ẩn nhẫn, là mưu kế đó, nếu như minh chủ sớm đã ra tay thì bọn cao thủ ngoại vực kia còn tự chém giết lẫn nhau à, mấy người bọn họ có ai là yếu đâu, nếu như bọn chúng cùng lên thì chỉ sợ minh chủ cũng phải nuốt hận thôi."
"Quả thực như vậy, minh chủ đa mưu túc trí, ẩn nhẫn không lộ diện, sau cùng mới ra đòn chí mạng, đây mới người có thể làm nên chuyện lớn, Tô lão lục vô địch!"
"To gan, vậy mà dám đặt biệt danh cho minh chủ, còn muốn lăn lộn trong giới luyện võ nữa không hả, coi chừng lão lục minh chủ ra lệnh một câu thì anh đừng hòng mà lăn lộn được nữa."
Advertisement
"Ha ha, lão lục minh chủ, được, được, lão lục minh chủ vô địch!"
Advertisement
"Lão lục minh chủ vô địch!"
"Lão lục minh chủ vô địch!"
Những người luyện võ có mặt ở đó, nhìn thấy nguy cơ của núi Cửu Phong đã được giải trừ, giới luyện võ đã toàn thắng, cho nên toàn bộ đều trở nên vô cùng vui mừng phấn khởi, ngay lập tức tiếng tung hô Tô Thương vang lên như núi kêu biển gầm.
"???"
Tô Thương tức đến sạm mặt lại, cái m* gì vậy, đây đều là cái thứ gì vậy chứ, sao mình lại biến thành lão lục rồi?
Nhưng mà.
Tô Thương cũng chỉ cười khổ hai tiếng chứ cũng không tính toán với mấy người này, lão lục thì lão lục vậy.
Tiếp theo đó.
Tô
Thương đi đến trước mặt Quách Ý, hỏi thăm: "Quách Ý, vết thương của cậu thế nào rồi?"
"Không có vấn đề gì lớn, chỉ là do cưỡng ép sử dụng quạt Thanh Phong, cho nên bị phản phệ, nghỉ ngơi một thời gian thì sẽ khỏe lại thôi." Quách Ý khẽ cười nói.
"Ừm."
Tô Thương gật đầu, sau đó động ý niệm một cái, lôi Sắc Phong từ trong vòng tay trữ đồ ra, rồi dùng ý thức của mình rà soát một chút thì phát hiện ra không ít đồ có thể dùng được.
Sau đó, Tô Thương liền lấy ra một bình đan dược, đưa cho Quách Ý, đồng thời nói: "Bình đan được này cậu giữ cho kỹ, có thể điều trị vết thương của cậu, bên trong có 5 viên đan dược, cậu ăn hai viên là được, ăn nhiều quá cũng không có tác dụng gì, không quá ba ngày thì cậu có thể khôi phục lại như lúc đầu rồi."
"Cám ơn cậu chủ!"
Quách Ý nhận lấy đan dược, cung kính cám ơn Tô Thương.
"Khách sáo rồi, hôm nay cậu chịu thiệt nhiều rồi, cái này là cậu xứng đáng có được."
Tô Thương khẽ cười, sau đó dời ánh mắt nhìn về đám cao thủ cổ tộc cùng đến với Phong Khê thiếu gia, ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng nói: "Bây giờ, là lúc xử lý mấy tên phản đồ quy hàng ngoại vực!"