Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1895


trước sau

Trương Mộ Cổ trên mặt lộ vẻ khó xử, biểu cảm khó coi đứng ở ngoài cửa, cực kỳ khó chịu..  

"Aiya."  

Cuối cùng, Trương Mộ Cổ thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói: "Tô đại thiếu gia thực lực cao cường, còn có thuộc hạ cường đại, anh ấy muốn làm chuyện gì, mình căn bản không thể ngăn cản được, dù có xông vào trong, cũng không thay đổi được sự thật, trái lại còn bị trở mặt mà gây bất lợi cho nhà họ Trương."  

"Tô đại thiếu gia ơi là Tô đại thiếu gia, sao anh lại hồ đồ như vậy chứ, muốn làm anh rể của tôi, cứ nói thẳng một câu không được sao, chị của tôi tư tưởng rất phong kiến, hơn nữa còn cực kỳ cố chấp."  

"Chị ấy đã từng đã nói với tôi, một nửa còn lại trong lòng chị ấy, nhất định phải là cường khổ nói: "Tô đại thiếu gia, nếu anh nói thẳng thì tốt biết mấy, sao phải dùng thủ đoạn bỏ thuốc hèn hạ này chứ, sau này tôi làm sao mới có thể đối mặt với anh được đây chứ, aiya!"  

Nói xong lời cuối cùng, Trương Mộ Cổ lại lần nữa thở dài, đối với Tô Thương có một chút thất vọng.  

Anh ấy hoàn toàn không ngờ, Tô đại thiếu gia gặp sắc lại nổi lòng tham, làm chuyện bỉ ổi này với chị Trương Thanh Thủy.  

Nhưng mà.  

Trương Mộ Cổ lại không thể đi vào cắt ngang, đầu tiên là không thể ngăn cản được, đi vào cũng không có chút ý nghĩa nào, thứ hai sẽ làm loạn mọi chuyện lên, chỉ sợ toàn bộ nhà họ Trương đều sẽ bị liên lụy.  

Càng nghĩ, Trương Mộ Cổ càng khẽ cắn môi, chỉ biết
chọn rời đi, mắt không thấy tâm không phiền.  

...  

***Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.net.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

Giờ này phút này.  

Trong phòng Tô Thương.  

Trương Thanh Thủy ôm đầu, trên giường giãy dụa, nhìn vẻ thống khổ cực kỳ.  

Có điều loại thống khổ này, lại dần dần yếu bớt, cũng không qua bao lâu, cô ấy liền yên tĩnh trở lại, ngồi ở trên giường không nhúc nhích.  

"Trí nhớ dung hợp gần như ổn rồi?" Lúc này, Tô Thương đứng bên cạnh giường, lộ ra một nụ cười ấm áp.  

Được lắm.  

Dung hợp trí nhớ.  

Vừa rồi lúc Trương Thanh Thủy dung hợp trí nhớ, cảnh tượng lúc trước bị Trương Vân Hải uy hiếp hiện ra trước mắt, cho nên mới thống khổ nói ra những lời nói đó.  

Còn về chuyện uống thuốc, thì là chỉ Trương Vân Hải điều chế thuốc áp chế trí nhớ cho cô ấy uống.  

Bây giờ dung hợp thành công, Trương Thanh Thủy chuyện gì cũng đều nhớ lại được, liên quan đến trí nhớ của Trương Ngu Ca, cũng đều nhớ rõ toàn bộ.  

"Ừm."  

Lúc này, Trương Thanh Thủy gật gật đầu, ánh mắt rơi vào ngắm Tô Thương, biểu cảm thoáng có chút phức tạp. 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện