"Ông ấy à, rất lợi hại đó. "
Vương Trọng Vân không dừng bước, rồi nở một nụ cười nói: "Bởi vì, ông ta là Tô Vô K, lúc trước là người đã chắc chắn rằng có thể thắng được ông trời!"
Tô Vô Kỵ!
Đối với cái tên này, Vương Dã cũng không xa lạ gì, mà trái lại còn từng nghe nhắc đến vô số lần, thậm chí anh ấy còn vô cùng sùng bái người tên Tô Vô Kỵ này.
Một người đàn ông từng áp chế trái đất, quá mức tuyệt vời, anh ấy vô cùng kính nể.
“Sư phụ, ý của người là Tô Vô Kỵ đang ở trong khu vực cấm địa trên núi Võ Đang của chúng ta sao?” Trong lời nói của Vương Dã thoáng chút kích động.
“Ừm.”
Vương Trọng Vân gật đầu nói: “Ngày hôm đó ông ấy thay mặt cho vị đại nhân vật thông thiên kia, đánh cược với Viêm Long tiên đế, muốn lấy sức mạnh của bản thân mình phá bỏ áp chế Điềm Xấu, đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh.”
“Chuyện này con biết.”
Vương Dã lên tiếng nói: “Cuối cùng tiền bối Tô Vô Kỵ đã thua, độ kiếp thất bại, kể từ đó mai danh ẩn tích, không còn ai nghe được tin tức của ông ấy nữa.”
“Không, còn có điều con không biết.”
Vương Trọng Vân lắc đầu, sau đó khẽ cười nói: “Năm đó Tô Vô Kỵ vốn không hề thất bại, ông ấy… Đã thành công.”
“Chẳng qua là vì để che giấu tai mắt người khác, mới giấu đi thực lực đang ngầm lớn mạnh, ông ấy muốn để cho người đời nghĩ rằng, ông ấy là vì thất bại cho nên mới tuyên bố kết thúc.”
Vương Trọng Vân nói tiếp: “Từ đó về sau, ông ấy đã được lão môn chủ đưa về núi Võ Đang, nơi này cũng trở thành khu cấm địa của núi Võ Đang, không cho phép bất kỳ người nào
đặt chân đến, chỉ vì để cho Tô Vô Kỵ có một nơi yên tĩnh để tu luyện.”
“Người tên Tô Vô Kỵ này, đúng thật là người có danh vọng, trước đây lão môn chủ đã nhận định rằng, Tô Vô Kỵ ngày sau nhất định sẽ trở thành người tài, đạt được Đế cảnh cũng là chuyện dễ dàng.”
“Cái gì!”
“Đế cảnh!”
Vương Dã kinh ngạc lên tiếng: “Tu chân giả của trái đất, thật sự có thể đạt đến cảnh giới Đế cảnh sao?”
“Đó là điều hiển nhiên, Tổ Long đã từng là cường giả Đế cảnh, sau khi Tổ Long rời khỏi trái đất, trái đất đã xuất hiện thêm một Đế cảnh thứ hai.”
Vương Trọng Vân khẽ thở dài một hơi rồi nói: “Chỉ đáng tiếc là, tình trạng của vị Đế cảnh thứ hai này không tốt cho lắm, lúc thì bị điên khi thì tỉnh táo. Bây giờ còn không thích hợp để xuất thế, nếu không thì chỉ dựa vào chính bản thân ông ấy cũng đã có thể đối phó với Viêm Long tiên đế.”
Nghe thấy những lời sư phụ nói, Vương Dã lập tức rơi vào trầm tư, trái đất có cao thủ Đế cảnh, chuyện này hoàn toàn vượt khỏi dự liệu của anh ấy.
“Vương Dã, con cũng đừng quá kích động, với thiên phú của con, nếu như có thể thức tỉnh linh khí, tương lai không bao lâu nữa, con cũng sẽ có cơ hội tiếp cận được Đế cảnh.”
Vương Trọng Vân an ủi nói: “Lần này sư phụ đưa con đến gặp Tô Vô Kỵ chính là muốn để con kết thiện duyên với ông ấy, ngày sau con có thể thỉnh giáo ông ấy nhiều hơn, chuyện này chỉ có lợi chứ không hề có hại.”
“Vâng.”