"Anh, không dám giấu gì anh, đã hai mươi năm nay, đến bây giờ em vẫn chưa từng được nếm thử mùi vị đàn bà, cho nên em còn là một con gà tơ."
Tô Cảnh Hàm đẩy gọng kính viền vàng lên, đỏ mặt nói: "Anh hôm qua thuận miệng nói muốn đưa em đi bar cùng, còn nói sắp xếp cho em tám em chân dài, lúc ấy em liền có chút kích thích."
"Nhưng mà lúc đó có cha nuôi ở đó, cha đã thay em từ chối, nên em cũng không tiện nói."
"Quay về phòng, trong lòng em đã luôn mong nghĩ đến quán bar, kích động không ngủ nổi.
"Tô Cảnh Hàm vẻ mặt ao ước nói.
"Ha ha."
Tô Thương thoải mái cười to nói: "Anh em tốt, anh không nghĩ em còn là gà tơ luôn đấy, thật là mất mặt quá đi, bây giờ có rất nhiều người hơn mười mấy tuổi đã bắt đầu làm chuyện đó rồi."
Tô Cảnh Hàm vô cùng xấu hổ, đỏ mặt nói: "Anh, anh nói nhỏ thôi, kẻo người khác nghe thấy bây giờ!"
"Được, được, được."
Tô Thương cười nói: "Đêm nay anh đưa em đi đến quán bar được chưa, cho em được trở thành một người đàn ông chân chính."
Hừ!
Cuối cùng cũng bị lừa!
Tô Cảnh Hàm cười lạnh liên tục, ngoài mặt lại cảm kích nói: "Thế thì tốt quá, cảm ơn anh."
"Em nghe nói mấy em nhân viên phục vụ ở Ngọc Chỉ Tiên Cảnh rất xinh đẹp, có cả người mẫu, sinh viên, ngôi sao nữ, chúng ta có thể đến đó được không." Tô Cảnh Hàm đề nghị nói.
"Không thành vấn đề, hôm nay anh sẽ cho em được toại nguyện."
Tô Thương gật đầu, sau đó suy nghĩ nói: "Nhưng có điều này, anh em tốt à, những em chân dài ở quán bar đều đã trải qua nhiều lần gọt giũa, kinh nghiệm già dặn, em chỉ là gà tơ, có chịu nổi được không?"
Tô Hàm lúng túng nói: "Chuyện này không thành vấn đề."
"Anh đã nói rồi đấy, được vài giây mà xong việc thì sau này anh không cho em đi nữa đâu." Tô Thương nhẹ nhàng cười nói.
"Không đâu, không thể nào."
Nói đến đây Tô Cảnh Hàm trong lòng không yên, chuyện này đúng ra anh không lừa Tô Thương, bản thân anh thực sự là gà tơ, cho nên ở phương diện này, anh hoàn toàn không biết gì cả.
"Được rồi, anh em tốt, đêm nay anh sẽ sắp xếp cho em, nếu không ổn thì uống ít thuốc."
Tô Thương vỗ vai Tô Cảnh Hàm, đại khái đoán ra được đối phương đang có âm mưu gì đó, nếu không sẽ không chủ động đề nghị đi Ngọc Chỉ Tiên Cảnh.
Chỉ có điều.
Khi đối diện với sức mạnh tuyệt đối, tất cả mọi âm mưu quỷ kế đều là có tiếng mà không có miếng, sức mạnh mạnh mẽ có thể nghiền nát hết mọi thứ.
Tiếp theo, Tô Thương nói lời tạm biệt với Tô Cảnh Hàm, rồi đi ra trang viên của Tô gia.
Anh ấy đi trước, Tiêu Đình lại theo sau âm thầm bảo vệ Tô Thương.
Tô Thương nhận ra Tiêu Đình đi sau mình, không nói gì thêm mà giả vờ như không biết.
Với sức mạnh thực sự của Tô Thương, muốn cắt đuôi Tiêu Đình dễ như trở bàn tay, nhưng anh ấy không làm như vậy, sợ Tiêu Đình sinh ra nghi ngờ đối với anh.
Nhưng Tô Thương đã có cách, anh ấy sẽ thuê phòng riêng ở quán bar, sau đó gọi hai em nhân viên vào.
Tiêu Đình hiển nhiên sẽ nghĩ anh ấy sẽ làm chuyện đó, cho nên sẽ không âm thầm theo sát nữa.
Lúc sau, Tô Thương sẽ đánh ngất hai cô nhân viên, anh ấy có thể rời khỏi quán bar mà thần không biết quỷ không hay, như thế có thể trốn đi dễ dàng.
Thế nhưng lúc Tô Thương vừa mới đi ra từ trang viên, còn chưa đi được xa, liền có một cô gái xinh đẹp thở hổn hển chạy tới.
Cô gái mặc đồ thể thao rộng thùng thình, áo to như mặc áo của con trai, để lộ ra đôi chân dài thu hút sự chú ý của mọi người.
Cô gái buộc tóc thành hai cái đuôi ngựa thật dài, ánh mắt to tròn như quả nho, khuôn mặt to tròn đầy collagen, miệng còn ngậm một cây kẹo mút, dáng vẻ đặc biệt đáng yêu.
Lúc này.
Trên vai cô gái vác một gậy bóng chày, tức giận đứng trước mặt Tô Thương, có một sự tương phản rõ ràng với hình ảnh dễ thương của cô ấy, cô ấy trông đặc biệt dễ thương.
Tô Thương vừa mới nhìn thấy cô gái, đột nhiên cảm thấy đau đầu