Lúc này.
Tô Cảnh Hàm đang trong phòng riêng sốt ruột chờ nữ nhân viên, nút thắt trên áo đều cởi hết ra, phấn khích quá đầu đầy mồ hôi.
"Tô Cảnh Hàm tôi, cuối cùng hôm nay cũng gỡ bỏ được cái mác gà tơ rồi."
Tô Cảnh Hàm đẩy một bên gọng kính viền vàng lên, trong đầu đã bắt đầu tưởng tượng ra tình cảnh rồi.
Đúng lúc này, có người đẩy cửa đi vào.
"Ha ha, cuối cùng đến rồi!"
Tô Cảnh Hàm tưởng nữ nhân viên, không thèm nhấc đầu lên, phấn khích cởi áo ra.
Nhưng rất nhanh, cậu ấy liền nhận thấy không đúng lắm, chăm chú nhìn, chính là một người đàn ông có vết sẹo ở khóe miệng, thế là cậu ấy vội vàng mặc quần áo lại từ đầu.
Người đàn ông này đột nhiên đi tới này đương nhiên chính là Tô Thương thi triển thuật dịch dung biến thành Hắc Long.
Tô Thương cũng không biết tên Tô Cảnh Hàm với tên Hắc Long kia đã từng gặp nhau chưa, liền thử dò xét: "Tô nhị thiếu gia, nhận ra tôi sao?"
"Từng gặp một lần, anh là Hắc Long phải không." Tô Cảnh Hàm thản nhiên nói.
"Được đó."
Đến giọng nói Tô Thương cũng bắt chước tên Hắc Long, khẽ cười nói: "Tô nhị thiếu gia, anh biết mục đích tôi tới nơi này không?"
"Nói nhảm, cái bẫy này là tôi và ông chủ của anh cùng nhau bày kế, đương nhiên tôi biết anh đến là để làm gì."
Tô Cảnh Hàm nói tiếp: " Lúc trước tôi đã nói qua với ông chủ của anh, để anh đánh Tô Thương gần chết, sau đó đưa tới cho tôi, tôi muốn tra tấn anh ta một phen nữa, cuối cùng muốn tự tay tiễn anh ta xuống địa ngục, sao chỉ có mình anh đến đây, Tô Thương đâu?Có nhìn thấy anh ta không, anh có giết được anh ta không?"
Ha ha!
Đồ chó má ăn cây táo rào cây sung, vậy mà lại cấu kết người ngoài đối phó ông đây, không thể để mày sống nữa rồi !
Tô Thương trong lòng cười lạnh, ngoài mặt lại nói: "Đã giải quyết xong rồi, tên Tô đại thiếu gia vô dụng kia bây giờ kia ở phòng VIP."
"Khiêng anh ta qua đây, mục tiêu quá lớn, cho nên Tô nhị thiếu gia, nếu như anh muốn tra tấn anh ta, làm phiền đi một chuyến đến phòng VIP." Tô Dương thuận miệng nói ra.
"Nhanh như vậy đã giải quyết xong rồi, Tiêu Đình luôn luôn âm thầm bảo vệ Tô Thương, đêm nay anh ta không phát hiện ra sao?" Tô Cảnh Hàm hưng phấn trước, sau đó hỏi.
"Ừm, quả thực có một người đang bảo vệ Tô đại thiếu gia, nhưng mà cảnh giới của anh ta thấp hơn tôi, khi ở bên ngoài Ngọc Chỉ Tiên Cảnh, tôi âm thầm xử lý xong rồi."
Tô Thương dùng giọng điệu của Hắc Long nói: "Tô nhị thiếu gia, anh với Tô đại thiếu gia không phải anh em sao, tôi thấy anh ta khá tốt với anh, còn dẫn anh đến quán bar cao cấp chơi, sao anh hận anh ta như vậy chứ?"
"Anh em?"
"Ha ha!"
Tô Cảnh Hàm liên tục cười lạnh lùng, khuôn mặt dữ tợn nói: "Anh em con khỉ, tôi với nhà họ Tô không có chút nào quan hệ máu mủ nào, tôi chỉ là con nuôi được Tô Thần Binh nuôi dưỡng mà thôi!"
"Từ nhỏ đến lớn, bất kể tôi ưu tú nhiều như thế nào, trong mắt Tô Thần Binh cũng chỉ có Tô Thương.”
Tô Cảnh Hàm đỏ mắt nói: "Dựa vào cái gì chứ, đã nuôi dưỡng tôi, thì phải có trách nhiệm với tôi chứ, dựa vào cái gì mà từ trước tới giờ ông ấy chưa từng suy nghĩ để cho tôi tiếp quản nhà họ Tô chứ?"
Tô Thương thấy Tô Cảnh Hàm muốn thổ lộ hết tâm tư, thế là thêm dầu vào lửa nói: "Cho nên hết lần này tới lần khác anh bày mưu hãm hại Tô đại thiếu gia à?"
“Không sai!”
Tô Cảnh Hàm nghiến răng nói: “Tôi muốn cho Tô Dương mất hết danh tiếng, tôi muốn để anh ta trở thành trò cười của Giang Bắc!"
"Cho nên năm năm trước, tôi cho người bày một cái bẫy, khiến Tô Thương say mèm sau đó đem đến giường của Giang Tuyết Nhi, ngày hôm sau tin tức Tô đại thiếu gia sau khi say rượu mất lý trí liền truyền khắp toàn bộ Giang Bắc."
"Lúc ấy mẹ anh ta vừa mới chết, lại thêm bị hãm hại, tóm lại sau chuyện đó Tô Thương sa sút tinh thần vô cùng, biến thành một thiếu gia trăng hoa trác táng đích thực, ăn uống cá cược chơi gái xa hoa đồi trụy."
"Tôi vốn cho rằng, Tô Thương biến thành bộ dạng này, tôi nhất định có thể tiếp quản nhà họ Tô, nhưng thời gian trước, Tô Thần Binh lại lỡ miệng nói, có ý định để Tô Thương trở thành ông chủ mới."
Nói đến đây, Tô Cảnh Hàm như cười giễu nói: "Thật là buồn cười, một người chỉ biết trăng hoa gái gú trác táng, lại muốn trở thành ông chủ một dòng họ lớn ở Giang Bắc, ha ha, cũng bởi vì tôi không phải ruột thịt, cho nên không có tư cách tiếp quản nhà họ Tô, ha ha ha, tôi tức quá đi mất!"
"Cho nên dưới cơn nóng giận tôi đã bày một cái bẫy, để Triệu Văn Bân chuốc Tô Thương say khướt, sau đó dụ lấy Lý Nguyệt vợ sắp cưới của Tô Thương để đánh cược.”
"Chỉ cần Tô Thương thua đưa Lý Nguyệt tới cho Triệu Văn Bân, nhà họ Lý chắc chắn không chịu để yên, tất nhiên sẽ tìm đến quấy rầy nhà họ Tô, dù gì cũng liên lụy đến thể diện, con gái của mình bị Tô