"Có điều, có lẽ minh chủ còn không biết, Tô Thương và Tô Huyền Thiên đều là anh, nếu không chắc chắn sẽ không rời khỏi Giang Bắc nhanh như vậy."
<
Lưu Huy nói tiếp: "Theo tôi biết, đến bây giờ minh chủ không hề tái hôn. Tuy rằng xung quanh có rất nhiều người theo đuổi nhưng cô ấy đều xem nhẹ."
Advertisement
"Nếu như tôi không đoán sai, trong lòng minh chủ vẫn có anh. Nhưng trong mắt cô ấy, anh là người bình thường cho nên không muốn tiếp xúc với anh nữa."
Lưu Huy nhìn Tô Thương, nêu ý kiến: "Ông chủ, không thì anh có muốn nói chuyện anh là Tô Thương cho minh chủ biết không, có thể nếu minh chủ biết rồi thì sẽ đến Giang Bắc lần nữa."
Tô Thương nghe như vậy, phản ứng đầu tiên là đồng ý, cảm thấy ý này không tệ.
Có điều khi nghĩ lại, mối nguy hại của nhà họ Tô vẫn chưa được giải trừ triệt để, anh giết Thạch Hiên ở vùng núi tế trời, lại giết tông chủ Vô Ảnh Tông - Đoàn Tứ Hải, vùng núi tế trời sẽ phát hiện nhanh thôi, đến lúc đó chắc chắn sẽ cho cường giả đến Giang Bắc.
Lúc này không thích hợp kéo Giang Tuyết Nhi xuống nước, vẫn nên để cô ấy chăm sóc tốt cho Du Du.
Tuy rằng thế lực của liên minh Cửu Môn lớn mạnh, đứng sau loại quái vật không *** vùng núi tế trời, vùng núi giữa núi và biển, vùng núi nơi thâm sâu Vân Vụ này, Giang Tuyết Nhi cũng là minh chủ liên minh Cửu Môn.
Có điều như hiểu biết trước đây, liên minh Cửu Môn không phải là một khối bền chắc, cũng không phải minh chủ độc đoán.
Cho dù Thiên Sơn Tuyết có muốn bảo vệ nhà họ Tô thì những người phụ trách Cửu Môn cũng sẽ không đồng ý.
Nghĩ tới nghĩ lui, Tô Thương không muốn gây thêm phiền phức cho Thiên Sơn Tuyết, chờ đến khi giải quyết triệt để được mối nguy hại của nhà họ Tô rồi anh
sẽ tự đi tìm cô ấy.
Nghĩ như vậy, Tô Thương lắc đầu nói: "Tạm thời không nên nói cho cô ấy biết, nhà họ Tô đang có chút phiền phức, cứ chờ tôi xử lý xong xuôi rồi sẽ đi núi Cửu Phong tìm cô ấy."
"Đã rõ."
Lưu Huy và Vương Trại nghe vậy, cùng gật đầu chắp tay.
"Ừm."
Tô Thương khẽ gật gù, sau đó hỏi: "Lúc trước tôi bảo Đổng Văn Thắng dẫn người đến chợ đen Cửu Môn, giờ bọn họ đã đến chưa?"
"Đã đến rồi, đang chờ anh ở lầu hai."
Lưu Huy cung kính trả lời, sau đó thật cẩn thận hỏi: "Ông chủ, Đổng Văn Thắng tôi biết, chủ nhân nhà họ Đổng, lão giả bên cạnh ông ta là mà thực lực quá kinh khủng."
Tô Thương không giấu diếm, cười nói: "Ông ta là đại trưởng lão Vô Ảnh Tông, Hứa Sơn Cư."
"Hứa Sơn Cư!"
Lưu Huy nghe được cái tên này lập tức chấn động, khó hiểu nói: "Ông chủ, không phải Hứa Sơn Cư là kẻ địch của anh sao, mấy ngày trước anh còn bày mưu lấy đá năng lượng của ông ta, sao bây giờ..."
"Ha ha, bây giờ không còn là kẻ thù nữa rồi." Tô Thương cười khẽ nói: "Ông ta cũng giống như các cậu, bây giờ là cấp dưới của tôi, chỉ có thể nghe theo lệnh của tôi. Nếu không chỉ cần tôi có ý nghĩ trong đầu, lập tức có thể xóa sổ."
"Cấp dưới. " Hứa Sơn Cư cảnh giới địa tông đỉnh phong lại là cấp dưới của anh."
Lưu Huy khiếp sợ nuốt một ngụm nước bọt, sau đó càng cảm thấy ông chủ sâu không lường được, kính nể nói: "Ông chủ uy vũ!"
"Ông chủ uy vũ!" Vương Trại cũng vội vàng làm theo.