*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này, Châu Vũ Đồng bên cạnh đứng dậy, mặc dù Tô Tinh Hà chỉ là đứa con nít, nhưng khi cô ấy nhận được sự công nhận của đối phương thì trong lòng vẫn thấy rất đắc ý, thế là an ủi nói: "Tô Tinh Hà mới bé tí như vậy, trẻ con thì luôn nói thật lòng, cậu tính toán với nó làm gì chứ, hơn nữa cậu bé này cũng không nói sai mà."
<
"Hả, Đồng Đồng, cậu cũng chế giễu tớ sao!" Lý Kỳ Kỳ sắp sụp đổ đến nơi rồi.
"Không không không, là tớ nói theo tình hình thế thôi, cậu đừng giận nữa."
Advertisement
Châu Vũ Đồng trấn an lần nữa, sau đó ánh mắt nhìn vào Tô Tinh Hà, vui vẻ cười nói: "Tô Tinh hà, không thể không thừa nhận, em có mắt nhìn nha, liếc một chút là chọn trúng chị rồi."
"Thôi đi, chị đắc ý cái gì chứ?"
Tô Tinh Hà thẳng thắn, bĩu môi nói: "Trong ba chị, thì nhan sắc của chị là tệ nhất, nên chị chỉ đứng thứ hai thôi, làm vợ bé của em trước đã.”
"Nhưng chị đừng vui mừng quá sớm, chờ em tìm được người thích hợp hơn, chắc chắn sẽ đá chị đi thôi." Tô Tinh Hà vênh váo đắc ý nói.
"Phù phù phù, chị..."
Nụ cười trên mặt Châu Vũ Đồng bỗng cứng đơ lại, sau đó thẹn quá hóa giận khẽ cắn môi, đề nghị: "Muốn ăn đòn sao, Tô Thương, Kỳ Kỳ, ba chúng ta cùng đánh nó đi."
"Ý kiến hay đó!"
Lý Kỳ Kỳ quyết đoán trả lời, Tô Thương cũng nóng lòng
muốn thử.
"Cứu mạng với, bị đánh hội đồng rồi!"
Tô Tinh Hà trước tiên là trốn sau lưng Lý Nguyệt, bây giờ có bốn người mà đắc tội cả ba người, nên chỉ có thể tìm kiếm sự che chở của Lý Nguyệt mà thôi.
"Yên lặng chút đi, so bì với đứa trẻ con làm gì chứ."
Lý Nguyệt cười ngăn cản, sao đó xoay người nhìn Tô Tinh Hà nói: "Tô Tinh Hà, chị có phù hợp với tiêu chuẩn tìm vợ nhỏ của em không?"
"Phù hợp!"
"Quá phù hợp!"
Tô Tinh Hà gật đầu, nghiêm túc nói: "Chị gái, thật sự ngoài mẹ em ra, trong số những người con gái em từng gặp qua thì chị là đẹp nhất."
Lý Nguyệt cười nói một tiếng: "Vậy sao lúc nãy em lại không kéo áo của chị chứ?"
"Em... Em không dám."
Tô Tinh Hà nghiêm túc hiếm thấy, nhỏ giọng nói ra: "Không biết vì sao, chị cho em một loại cảm giác rất mạnh mẽ, em không dám mạo phạm đến chị."
Hơn nữa, người trẻ đẹp giống như chị thế này, chỉ cần liếc qua vài lần thì cũng làm em vô cùng hài lòng rồi, sao dám đùa với chị chứ."
"Phụt."
Lý Nguyệt nhịn không được mà cười nói: "Cái tên tiểu tử này, não của cậu ngược lại cũng tốt đó chứ, biết bây giờ chỉ có chị mới bảo vệ em thôi, nên mới nói ngon ngọt dỗ chị như thế phải không."