*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngay lúc đó, Tiêu Đình cùng với Ngụy Trung, hai người đều sững sờ.
"Hỏi thế gian tình ái là chi, mà đôi lứa hẹn thề sống chết."
Advertisement
Ngụy Trung vốn kín như bưng, giờ mặt mũi tràn đầy may mắn nói: "Tuổi còn nhỏ mà đã phải khổ sở vì tình yêu, chuyện này quá đáng sợ, may mắn mà tôi lúc nhỏ, đã cắt đứt tình duyên trước rồi."
Tiêu Đình: "..."
...
Advertisement
Giờ này phút này.
Trang viên nhà họ Trương, trong căn phòng yên lặng.
Vương Phú Quý đang nằm trên giường bệnh, bởi vì vết thương quá nặng nên đến giờ vẫn còn chưa tỉnh.
"Nối liền cánh tay này, đối với cậu chỉ có ích chứ không có hại, tôi lần này không hỏi ý kiến của cậu đâu nha."
Tô Thương lộ ra một nụ cười, sau đó lấy cánh tay từ trong vòng tay lưu trữ ra.
Vù!
Ngay sau đó, hai tay anh ấy bấm huyệt, cực kỳ chăm chú, bắt đầu dùng bí thuật, đưa cánh tay trực tiếp vào cơ thể Vương Phú Quý.
Còn về Hứa Sơn Cư thì ở bên ngoài bảo vệ, không có ai có thể đến làm phiền Tô Thương.
Cùng lúc đó.
Đại điện Kim Loan.
Hoàng thượng cùng văn võ bá quan đều đang đợi Tô Thượng đến, nhưng mà hết lần này đến lần khác, Tô Thương đều chậm chạp không đến.
Cuối cùng.
Bình Thân Vương Long Từ Hành không thể nhịn được nữa, đứng ra nói lớn: "Hoàng thượng, xem ra Ngụy tổng quản không mời nổi Tô Thương rồi, chi
bằng thế này, thần đệ phái một thủ hạ qua trang viên nhà họ Trương, chắc chắn sẽ đưa được Tô Thương đến đại điện Kim Loan."
"Ồ?"
Long Hành Thiên có chút khựng lại, nghi ngờ nói: "Bình Thân Vương, sao lại chắc chắn như thế, chẳng lẽ muốn dùng vũ lực sao?"
"Trẫm cảnh cáo ngươi, trước khi chưua làm rõ sự tình, bất kỳ ai cũng không được gây bất lợi cho Tô Thương!" Long Hành Thiên, lạnh lùng nói.
Tô Thương chính là em trai của sư tỷ, nếu như Tô Thương có việc gì, trời mới biết được sư tỷ sẽ làm ra hành động quá đáng gì.
"Hoàng thượng, ngài đừng quá lo lắng, thần đệ đương nhiên sẽ không cưỡng chế chèn ép Tô Thương rồi, nếu không thì căn bản không cần báo cáo tội trạng của cậu ta."
Long Từ Hành khẽ cười nói: "Xin Hoàng thượng yên tâm, cách của thần đệ chắc chắn sẽ hiệu quả."
"Ừm."
Long Từ Hành cùng kính trả lời, sau đó liền quay người lui ra khỏi địa điện Kim Loan.
Một người đàn ông trung niên đang đợi ở bên ngoài, nhất thời tiến lên, quỳ một chân xuống đất nói: "Thân Vương điện hạ!"