Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 725


trước sau

Sắc mặt Tô Thương bình tĩnh, cười lạnh nói: "Mắc mưu kế của ông ta thì đã sao, đến đại điện Kim Loan xem ai có thể làm gì được tôi đây?"  

Bây giờ.  

Advertisement

Tô Thương đã bước vào Luyện Khí đỉnh phong tầng chín, dốc hết toàn bộ sức mạnh cũng có thể giết được bán Thần Tông.  

Và đương nhiên.  

Đây không phải là điều quan trọng nhất, mà quan trọng là anh đã nhận ra Thục Phân đã Trúc Cơ thành công!  

Advertisement

Ngay lúc này, Thục Phân đang ở trong vòng tay lưu trữ, hấp thu linh khí rửa tội của Trúc Cơ kỳ.  

Mặc dù vẫn chưa tỉnh lại, nhưng chỉ cần anh cần đến thì nghĩ trong đầu thôi là Thục Phân Trúc Cơ kỳ sẽ ra khỏi trong vòng tay lưu trữ, càn quét xung quanh.  

Đừng nói là người luyện võ mới vào Thần Tông, nhìn chung, chỉ sợ toàn bộ giới luyện võ cũng không có ai là đối thủ của Thục Phân.  

Cho nên.  

Tô Thương không sợ hoàng thất, cho dù hoàng thất có được tuyệt đỉnh cao thủ có thể sánh với Đoan Mộc Lưu đi chăng nữa, thì cũng chỉ trở thành chất dinh dưỡng của Thục Phân mà thôi.  

"Chủ nhân, tôi cần nghỉ ngơi thêm chút nữa, nghiên cứu xem làm sao để biến thành hình người, nhưng nếu có nguy hiểm thì chủ nhân chứ gọi tôi bất cứ lúc nào."  

Đây là câu nói mà Thục Phân nói với Tô Thương cách đây không lâu, truyền cho Tô Thương sức mạnh khiêu khích hoàng thất.  

"Phải giết Bình Thân Vương, nhưng trước hết phải cứu chị của tôi ra ngoài đã!"  

"Trang viên nhà họ Trương này quá nhỏ, quá tồi tàn, tôi thấy chướng mắt."  

Lúc này, Tô Thương lạnh lùng phân phó: "Tiêu Đình, tập hợp thành viên Huyết Đồ san bằng Vương phủ của Long Từ Hành cho tôi, cứu đại tiểu thư ra!"  

"Tuân lệnh!"  

Tiêu Đình cung kính chắp tay. Anh ấy luôn kiên quyết chấp hành với quyết định của Tô Thương.  

"Tô đại thiếu gia, tuyệt đối không thể."  

Lúc này, Ngụy Trung phản ứng lại, vội vàng
ngăn cản nói: "Đại thiếu gia đã gây phiền toái lớn rồi, tuyệt đối đừng gây họa nữa, nếu không hoàng đế cũng không bảo vệ được đại thiếu gia."  

"Ý của ông là tôi phải thờ ơ nhìn chị của tôi chịu khổ hay sao?" Tô Thương nhướng mày nói.  

"Tôi chưa từng nghe nói về chuyện của chiến thần Dực Cân, không biết là thật hay giả. Tô đại thiếu gia, chúng ta có thể đến đại điện Kim Loan hỏi rõ trước đã."  

Ngụy Trung đề nghị: "Đến đó đại thiếu thiếu khoan hãy tức giận, mọi người hãy bình tĩnh mà hỏi rõ ràng mọi chuyện, văn võ bá quan cũng có mặt, xem thử rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, sau đó mọi chuyện sẽ do hoàng đế quyết định, đại thiếu gia thấy thế nào?"  

"Không cần!"  

"Nể tình thái độ của ông không tệ, tôi tha chết cho ông. Nhưng nếu ông dám nhiều lời nữa, thì đừng trách vì sao tôi không khách sáo!"  

Tô Thương nhìn chằm chằm Ngụy Trung, trầm giọng nói: "Mời về cho!"  

"Chuyện này..."  

Nghe Tô Thương ra lệnh đuổi khách, nhất thời sắc mặt Ngụy Trung trở nên khó coi, vốn định khuyên thêm chút nữa.  

Nhưng khí thế trên người Tô Thương thật sự là quá đáng sợ. Bất đắc dĩ, ông ta đành lập tức dẫn theo vài tiểu thái giám vội vàng rời khỏi trang viên nhà họ Trương.  

Tô đại thiếu gia sắp dẫn đầu Huyết Đồ tấn công Bình Thân Vương phủ, chuyện này quá lớn, phải mau chóng báo cáo với hoàng đế mới được.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện