Là mẹ của con?
Nghe thấy lời này của Tô Thần Binh, Tô Thương sững lại một chút rồi tối sầm mặt lại nói: "Cha à, con biết là con gọi chị Tây Dao làm cho cha không vui, nhưng cũng không thể mắng người chứ.
"
"Ai mắng con!"
Tô Thần Binh trừng mắt nhìn Tô Thương, sau đó lại nói lại lần nữa: "Ý của cha là, người Tây Dao theo đuổi năm đó là mẹ của con!"
Mẹ con, mẹ con?
???
Chị Tây Dao theo đuổi mẹ mình?
"F*ck!"
Trong nháy mắt Tô Thương trợn to hai mắt lên, không thể tưởng tượng nổi mà hỏi: "Cha à, cha không gạt con chứ?"
"Tao rảnh đến nhức cả trứng hay sao mà đi lừa mày làm gì!"
"Nhưng không hợp lý mà, Tây Dao không phải là phụ nữ sao, sao lại có thể theo đuổi mẹ con, lẽ nào xu hướng giới tính của bà ta có vấn đề sao?" Từ đầu đến cuối Tô Thương vẫn không dám tin.
"Ừm.
"
"Không chỉ có vấn đề, mà nói thẳng là vấn đề rất lớn!"
Nhắc đến chuyện này, Tô Thần Binh lại nghiến răng nghiến lợi nói: "Năm đó, quan hệ của bà ta với mẹ con rất tốt, thường đi ăn cơm dạo phố với mẹ con.
"
"Cha còn tưởng rằng bọn họ chỉ là bạn bè thân thiết với nhau, nên không nghĩ có vấn đề gì, ai mà ngờ, Tây Dao còn có ý đồ khác, bà ta say mê sắc đẹp của mẹ con, còn truyền bá cho mẹ con nhiều tư tưởng vô cùng đáng sợ.
"
Tô Thương không nhịn được liền hỏi: "Tư tưởng gì vậy?"
"Nam nữ với nhau chỉ là để duy trì nòi giống, còn nữ nữ với nhau mới là tình yêu thật sự.
" Những kí ức chưa hề phai mờ của Tô Thần Binh.
"Cái này! "
Tô Thương nuốt ngụm nước miếng xuống rồi nói tiếp: "Sau đó thì sao, mẹ con có ở cùng với bà ta không?"
"Làm sao mà được, mẹ con không đồng ý với bà ta, chỉ bằng lòng làm bạn bè thân thiết với bà ta mà thôi.
"
Tô Thần Binh như đang chìm vào kí ức của mình, tự sướng nói: "Nhưng mà, có lẽ mẹ con cũng động lòng rồi, nhưng sau đó lại gặp được cha.
"
"Lúc mẹ con gặp cha, hai mắt sáng lên, chủ động đến bắt chuyện với cha.
" Tô Thần Binh tự hào nói.
"Mẹ con theo đuổi cha sao?" Tô Thương nhíu mày nói.
Tô Thần Binh kiêu ngạo gật đầu: "Ừm, bà ấy theo đuổi cha, theo đuổi cha thật lâu thì cha mới đồng ý.
"
"Mẹ con bị mù rồi sao?" Tô Thương cau mày nói.
"Mù cái đầu mày, mày mới mù!"
Tô Thần Binh tiếp tục khoác lác nói: "Lúc ông đây còn trẻ, thanh cao, quý phái, phong lưu, phóng khoáng, là bộ mặt của Quốc Nhận, so với con còn đẹp trai gấp mấy lần!"
Mặt đâu?
Cha à, cha không cần mặt mũi nữa sao?
Tô Thương mỉm cười, sau đó lại trở về chủ đề lúc nãy, kinh ngạc nói: "Không ngờ chị Tây Dao xinh đẹp như vậy thế mà là bách hợp*, thật không còn gì để suy tưởng nữa.
"
* Bách hợp: ý chỉ quan hệ nữ nữ với nhau.
"Cha à, nếu như cha đã không có phụ lòng chị Tây Dao, vậy tại sao cha lại sợ bà ta?" Tô Thương hỏi.
"Cái người phụ nữ Tây Dao này, thiên phú mạnh hơn so với cha, thực lực năm đó trên cha rất xa, sau khi biết cha và mẹ con yêu nhau, thường xuyên tìm lý do để đấu tay đôi với cha.
"
Tô Thần Binh không hề giấu diếm, trong mắt lộ ra vẻ e ngại, nói tiếp: "Nhưng cha căn bản không đánh thắng được bà ta, mỗi lần gặp mặt bà ta, cha đều bà ta đều đánh cho chằng chịt vết thương, như vậy thì cha có thể không sợ bà ta sao?"
"Ha ha, thì ra là như vậy.
"
Tô Thương không nhịn được bật cười thành tiếng nói: "Cho nên, cha à, cha với mẹ còn mới rời khỏi thành phố, đến Giang Bắc này phải không?"
"Ừm, không còn cách nào khác mà, cha cũng không muốn suốt ngày bị đánh.
"
Tô Thần Binh cười khổ nói: "Vốn dĩ Tây Dao cũng muốn đến đây nhưng cũng may bị cấp trên ngăn lại.
"
"Chuyện này không có nhiều người biết, dù sao chuyện sĩ quan huấn luyện Quốc Nhận thích phụ nữ nếu truyền ra ngoài sẽ không tốt, cho nên cha chưa hề nhắc đến với bất kỳ ai.
"
Tô Thần Binh dặn dò: "Thằng ranh con, giữ mồm miệng cho cha đó, đừng nói cho ai biết, con chỉ cần biết, từ nay về sau giữ khoảng cách với Tây Dao là được rồi, đừng có chị dài chị ngắn gì nữa, bà ta rất là nguy hiểm.
"
"Cha à, cha nghĩ nhiều rồi, chị Tây Dao đối với con rất tốt, vô cùng dịu dàng.
"
Tô Thương cười nói: "Hơn nữa, cha à, năm đó chị Tây Dao ức hiếp cha như vậy, cha yên tâm đi, con nhất định sẽ thay cha báo thù.
"
"Báo thù? Dựa vào con sao?"
Tô Thần Binh không khỏi lắc đầu: "Thôi bỏ đi, chỉ cần một ngón tay của Tây Dao thôi cũng đủ trấn áp con rồi.
"
"Chết tiệt, cha, cha khinh người quá đó, cha cứ đợi mà xem, sẽ có ngày con thay cha ra trận, chỉnh lý bà ta đàng hoàng cho mà coi.
" Tô Thương nửa đùa giỡn nói.
"Được rồi, đừng khoác lác nữa, hôm nay ở nhà Nạp Lan xảy ra chuyện gì rồi, kể cha nghe xem nào.
" Tô Thần Binh dò hỏi.
"Tô Thương cười nói: "Cha, khoan vội, có phải con không cần đi Quốc Nhận nữa phải không?"
"Tây Dao đã nói rồi, con nghĩ con còn cơ hội đi