Vương Phú Quý nhỏ giọng nói: “Tôi đoán là cũng đã trải qua mấy trăm thằng đàn ông rồi mới có được khí chất gợi tình như vậy, quá sức quyến rũ mà.”
Mấy trăm người đàn ông?
Tô Thương nghe vậy, chỉ nở một nụ cười nhàn nhạt.
Tình hình của Thục Phân anh là người rõ hơn ai hơn hết, thủ đoạn mạnh nhất của cửu vĩ hồ chính là mê hoặc chúng sinh.
Cho nên, sau khi Thục Phân phản tổ trở thành cửu vĩ hồ, bẩm sinh đã có sức quyến rũ mãnh liệt như vậy, do đó Vương Phú Quý mới có những phán đoán như thế.
Nhưng mà.
Trên thực tế, Thục Phân vẫn chỉ là một cô gái chưa trải sự đời…Không đúng là một con hồ ly tinh chưa trải sự đời mới đúng.
“Tô đại thiếu gia, anh còn nhớ đến mấy anh em họ Võ không?” Lúc này, Vương Phú Quý lại nói.
“Võ?” Tô Thương nhíu mày nói: “Cậu đang nói ai?”
“Còn nói ai nữa, chính là anh em Đại Lang đó.”
Vương Phú Quý nghiêm túc nói:” Anh ta là người có cô vợ vô cùng xinh đẹp, họ Phan, kết quả là bị Tây Môn quan nhân nhìn trúng, độc chết cả hai anh em Đại Lang.”
“Tô đại thiếu gia, lịch sử đã chứng minh, anh phải tuyệt đối cẩn thận, lỡ như cô y tá này của anh lăng nhăng với người lạ bên ngoài rồi về hạ độc gi3t chết anh thì đúng là bi kịch rồi.” Vương Phú Quý lo lắng nói.
“Cậu đi chết đi!”
“Cậu thật dám nghĩ như vậy, cậu không thể nghĩ tôi sẽ tốt hơn chút được sao hả?”
Tô Thương trừng mắt nhìn Vương Phú Quý, sau đó lại nhìn sang Thục Phân ở bên cạnh, khó
chịu nói: “Thục Phân, cậu ta nói xấu cô như vậy, tôi nhịn không được nữa rồi, cô ra tay đi, dạy dỗ cậu ta một trận.”
Nói xong, Tô Thương liền bước sang một bên.
“Vâng, cậu chủ.”
Thục Phân sớm đã chướng mắt với Vương Phú Quý rồi, lúc này lại nghe thấy cậu chủ ra lệnh, khuôn mặt lập tức cười vui như nở hoa, từ từ đi về phía Vương Phú Quý.
“Cậu chủ?”
“F*ck, Tô đại thiếu gia, cậu chủ nô tỳ sao, các người chơi thật cao cấp nha, lần sau có cơ hội, tôi cũng muốn cùng vợ tôi thử xem thế nào.”
Vương Phú Quý mặt tràn đầy ngưỡng mộ nhìn Tô Thương, mà sau đó mới nhìn thấy Thục Phân đang từ từ bước tới chỗ mình, liền vội vàng nhắc nhở: “Y tá bé nhỏ, tôi cảnh cáo cô, đừng có mà đến gần tôi.”
“Bây giờ tôi rất là, rất là mạnh đó, giơ tay lên là không khí cũng chuyển động theo đó nha, cô không đánh lại tôi đâu.”
Vương Phú Quý chắp tay ra sau lưng, ra vẻ khí chất của người trượng phu, rất là chỉn chu, thản nhiên nói: “Vì cô là người phụ nữ của Tô đại thiếu gia, cho nên tôi tha cho cô lần này, không thèm ra tay với cô, tránh làm ảnh hưởng đến hoà khí.”
“Vậy sao?”
Thục Phân nhếch miệng lên cười, chân vẫn bước về phía Vương Phú Quý không dừng.
“Đương nhiên!”