Editor: HannahCũng thật là như thế, mặc kệ người trong thôn đưa ra nghi ngờ gì, đội trưởng Tiểu Lưu chỉ nói một câu, Lâm Ái Thanh biết sửa máy kéo đã đè xuống.
Được, trong thôn nếu có ai biết sửa máy kéo thì cũng sẽ không để hư một hai năm rồi mà vẫn bỏ mặc ở đó.
Nhưng mọi người quay đầu nhìn Lâm Ái Thanh, lại nhìn đội trưởng Tiểu Lưu thì cảm thấy khả năng không lớn.
Một cô gái sao có thể sửa máy kéo!“Lưu Bảo Điền, đừng nói chú nhận cái gì tốt của người ta nhé.
Cô gái kia chân tay nhỏ nhắn, sao có thể sửa máy kéo.
” Lên tiếng chính là Lưu Đại Căn, cha của Lưu Xuyên Trụ, cùng lứa với đội trưởng Tiểu Lưu nhưng tuổi lại xấp xỉ với Lưu đội trưởng cũ.
Lưu Đại Căn chấp tay sau lưng, ngón tay còn kẹp điếu thuốc chưa hút xong, ánh mắt di chuyển giữa Lâm Ái Thanh và đội trưởng Tiểu Lưu, giống như giữa bọn họ có quan hệ gì không thể cho người khác biết vậy.
“Thanh niên trí thức Lâm từ tỉnh thành tới, cha cô ấy là tổ trưởng tổ bảo trì ở xưởng dệt bông trên tỉnh, đây là sự thật.
” Vẻ vui mừng trên mặt đội trưởng Tiểu Lưu cứng lại, nghiêm túc nhìn mọi người: “Lấy thứ tốt gì, các người ai nói cho tôi nghe thử, nhận chỗ tốt rồi thì tôi có thể sửa hay là anh có thể sửa, không ai nhớ sao! Kĩ sư của công xã tới, chúng ta bỏ ra bao nhiêu đồ ăn, họ có sửa được không?”Mọi người cũng nhớ tới những kĩ sư từ công xã tới, đến trong thôn, ỷ mình có chút bản lĩnh liền giễu võ dương oai, kết quả không làm được gì, ăn uống lại không ít, cuối cùng ăn không hết gói đem về, còn mang không ít, nghĩ lại mà tức.
“Thật sự là thanh niên trí thức Lâm sửa! Quả thật nhìn không ra.
” Người trong thôn đều rất vui mừng.
Mặc kệ như thế nào, máy kéo sửa được rồi là chuyện tốt, mắt thấy ngày mùa sắp tới, có máy kéo liền đỡ rất nhiều sức lao động.
Dù sao bọn họ cũng không biết lái máy kéo, thanh niên trí thức Lâm nếu biết sửa máy kéo, đương nhiên giao máy kéo cho cô càng đảm bảo hơn.
Cũng chỉ có Lưu Xuyên Trụ và cha hắn không vui, lái máy kéo chính là công việc vừa thoải mái vừa hãnh diện, nông nhàn có thể làm việc riêng kiếm thêm thu nhập.
Nếu Lâm Ái Thanh là thanh niên trí thức trước đây, Lưu Đại Căn có thể hắt nước bẩn lên người Lâm