Giang Nguyên cảm thấy rất thoải mái trong lần đầu tiên điều khiển cơ giáp, ngoại trừ nhờ sự trợ giúp của Alphonse, còn bởi vì cậu đã từng lái tàu vũ trụ.
Sau khi mua Alphonse, Giang Nguyên đã từng đi thám hiểm vũ trụ một mình, nhờ sự trợ giúp của Alphonse, cậu có thể tự lái cả một cái tàu vũ trụ, huống chi là một chiếc cơ giáp.
Sau khi bay vài vòng quanh viện nghiên cứu, điều khiển thành thạo cơ giáp, Giang Nguyên lái cơ giáp quay về.
Sau khi cậu xuống khỏi cơ giáp, đám Kế Dương đều nhìn cậu chằm chằm.
Chắc chắn là Giang Nguyên đã lái cơ giáp trước đó rồi đúng không? Nếu chưa từng lái, làm sao có khả năng điều khiển cơ giáp đạt mức kh ủng bố như thế?
Không, tuyệt đối không có chuyện này.
Nếu chưa từng điều khiển cơ giáp mà lái được đến trình độ này, có mà muốn lật trời à?
"Giang Nguyên, em chưa từng điều khiển cơ giáp thật à?" Lưu Chính hỏi, tự thấy tiếng mình phát ra cứ run run.
Giang Nguyên lắc đầu: "Cũng không thể nói là chưa từng điều khiển..."
Lưu Chính mỉm cười: "Anh đã bảo..."
Lưu Chính chưa kịp nhả nốt chữ "mà" đã nghe thấy Giang Nguyên nói tiếp: "Nếu tính cả trong game Star Wars thì loại cơ giáp này em cũng rất hay dùng."
Giang Nguyên nghĩ bụng, nguyên chủ cũng dùng loại cơ giáp này trong game, nhiều thao tác đúng là giống nhau phết.
Lưu Chính nghe thế thì cạn lời luôn, trong game nhiều phần mềm hỗ trợ thế, làm sao giống với thao tác điều khiển cơ giáp trong thực tế được?
Game Star Wars được phát triển với mục đích ban đầu là để quân nhân làm quen với các loại vũ khí chiến đấu như chiến hạm, cơ giáp,...!Dù sao thì chiến tranh không diễn ra ở nhiều nơi, nhưng binh lính vẫn cần chỗ để rèn luyện kinh nghiệm chiến đấu thực tế, thế nên Star Wars ra đời.
Thời điểm mới ra mắt, thao tác trong Star Wars giống hệt với điều khiển cơ giáp ngoài đời thật.
Sau khi cơn sốt cơ giáp dấy lên trên toàn vũ trụ, Star Wars trở nên phổ biến với người dân như một game online thú vị.
Trong game, người bình thường hầu như không thể hoàn thành các thao tác điều khiển cơ giáp giống y như thật vì độ khó quá cao, vì vậy trong bản update sau đó của Star Wars, thao tác điều khiển cơ giáp được đơn giản hóa đi nhiều, chủ yếu là để thân thiện hơn với người chơi thông thường.
Hiện nay, chế độ điều khiển ban đầu của Star Wars vẫn được giữ lại.
Những quân nhân có quyền hạn đặc biệt sau khi được xác minh thân phận sẽ buộc phải mở chế độ mô phỏng điều khiển này trong thời gian huấn luyện.
Cách thức hoạt động này của Star Wars giúp cho quân nhân mỗi quốc gia gặp được những đối thủ không giới hạn trong quần thể quân nhây này, đồng thời khiến những quốc gia đầu tư nhiều vào game thu được lợi nhuận khả quan, có thể nói là một chính sách có ý nghĩa rất lớn.
Trước khi Giang Nguyên thi đỗ trường Quân Sự, cậu chắc chắn chưa được xác minh thân phận, vậy nên quyền truy cập của cậu chỉ vào được chế độ thông thường, sử dụng hình thức mô phỏng sau update.
Vì vậy, khi Giang Nguyên nói ra lời này, Lưu Chính chỉ biết thở dài câm nín, trong lòng cảm thán, đúng là thiên tài mà.
Ánh mắt đám bạn cùng nhóm đồ án của Lưu Chính đều nheo lại thành một đường cong, năm nay nhất định sẽ tốt nghiệp được!
Yêu cầu của nhà trường với đồ án tốt nghiệp của bọn họ ngoài việc cải tạo lại bên ngoài cơ giáp còn cần có điểm thực chiến, chỉ cần điểm trung bình của hai cái đạt 85 điểm là đỗ rồi.
Cũng có không ít nhóm lợi dụng việc này tìm những sinh viên điều khiển cơ giáp ở level đỉnh cao, cơ giáp không đạt thì lấy kỹ năng điều khiển bù vào! Thế nhưng tìm được sinh viên giỏi hệ cơ giáp đến giúp đỡ cực kỳ khó, trừ khi có quan hệ vô cùng tốt may ra còn có thể.
Sinh viên khoa Cơ Giáp bình thường ai mà chẳng kiêu ngạo? Nếu không có quan hệ tốt, ai rảnh mà đi giúp người khác làm thử nghiệm? Mặc dù khoa Chế Tạo Cơ Giáp của bọn họ đứng thứ hai trong trường, nhưng có bao nhiêu người trong số họ thực sự có thể chế tạo được một chiếc cơ giáp nổi tiếng?
Lưu Chính vui vẻ mừng thầm, vốn dĩ năm nay nhóm của anh vì cái đồ án chít tịt này mà không thể rời khỏi trường, thế nên vừa bắt đầu học kỳ, họ đã phải đi giúp đỡ chào đón các tân sinh viên nhập học.
Lúc đám đàn em tân sinh viên hỏi chuyện tốt nghiệp, anh cũng chỉ tùy tiện nói vài câu mà thôi.
Kỳ thực lúc Adelman báo có sinh viên khoa Cơ Giáp sẵn lòng hỗ trợ làm thử nghiệm, anh vẫn do dự không quyết vì nghĩ dù sao cậu ta cũng chỉ là sinh viên năm nhất.
Sau đấy anh nghĩ lại thì thấy còn tốt hơn là người thử nghiệm do nhà trường sắp xếp, thù lao cũng chỉ tốn mấy chục ngàn đồng.
Cho dù không ổn lắm, anh cũng thấy chẳng tiếc nuối gì.
Ai mà biết bọn họ lại đào được một kho báu! Dễ như nhặt rau ngoài đường vậy!
Năm nay tốt nghiệp chắc như cú!
Lưu Chính lại nhìn Giang Nguyên, nét cười trong mắt càng đậm hơn.
"Giang Nguyên, em mới lái cơ giáp lần đầu tiên, có thấy khó chịu chỗ nào không? Nếu có thì nhất định phải nói với anh đấy!" Lưu Chính bày tỏ sự quan tâm mười phần với Giang Nguyên.
Thực ra anh cũng không có ý gì khác, chỉ coi Giang Nguyên là hi vọng tốt nghiệp năm nay của mình.
Dù gì thì điều khiển cơ giáp là loại thao tác có cường độ cao, tay không thể có vấn đề gì được, nên anh nói với vẻ cực kỳ nghiêm túc.
Sau đó, Lưu Chỉnh cảm thấy sống lưng đột nhiên lạnh buốt, vô thức sờ lên lưng mình thì cảm giác toàn thân nổi da gà, quay đầu lại nhìn cậu chàng sinh viên khoa Cơ Giáp đi cùng Giang Nguyên đến đây đang mỉm cười nói chuyện với mọi người.
Anh gãi gãi đầu, chẳng lẽ do mình bật điều hòa lạnh quá à?
Sau khi thử nghiệm cơ giáp một lần, Giang Nguyên phát hiện ra vài vấn đề nhỏ.
Cậu hỏi xin báo cáo đồ án tốt nghiệp của nhóm bọn họ, sau đó mới rời đi cùng nhóm bạn của mình.
Viện nghiên cứu gần với ký túc xá khoa Chế Tạo Cơ Giáp hơn, sau khi Kế Dương cùng bạn ký túc rời đi, Giang Nguyên cùng với Kỷ Dung trở về ký túc xá.
Giang Nguyên vừa về liền đi tắm luôn.
Tắm xong, cậu lại thấy trên máy liên lạc có mấy tin nhắn.
Tống Di Thụy gửi rất nhiều tin hỏi thăm tình hình gần đây của Giang Nguyên.
Cậu suy nghĩ rồi trả lời từng cái một.
Hai người trò chuyện về những việc xảy ra ở trường hai người qua, sau đó Giang Nguyên mới kết thúc tin nhắn.
Đại học Rid, trong ký túc xá, ánh đèn mờ ảo.
Một chàng trai đặt máy liên lạc trên tay xuống, đột nhiên lên tiếng:
"Di Thụy, sao ông chưa đánh dấu em Omega bé bỏng của ông thế? Pheromone của em ấy cứ vô thức tỏa ra xung quanh thế, địu, mùi của em ấy khiến tôi ngửi một phát là không kiềm chế nổi pheromone của tôi luôn."
"Đúng vậy, Tống à, ông không được phải không?"
"Này, ông đang nói chuyện với em ấy à?"
Ba chàng trai trong ký túc của Tống Di