Không cần phải nói gì cả, mà thật sự cũng chẳng có thời gian để nói những lời vô nghĩa.
Khó khăn lắm mới trộm được một khoảng thời gian hạnh phúc cùng nhau, từng phút từng giây cả hai đều chìm đắm trong những nụ hôn mạnh mẽ và hơi thở nặng nhọc.
Hai người đều dính đầy cỏ vụn trêи đầu trêи cổ, chật vật không chịu nổi, trông chẳng khác nào hai con bù nhìn rơm. Quần tây của Thiệu Quân bị lột sạch, phần thân thể nhạy cảm mỏng manh trước giờ luôn được che chắn kĩ cũng lộ hết ra ngoài, đột ngột bị những ngọn cỏ đâm trúng, anh gần như ôm cái ʍôиɠ mềm nhảy dựng lên!
"Á đâu! ...Mẹ nó đâm chết em rồi!" Thiệu Quân thấp giọng mắng, giãy giãy trong bụi cỏ.
"Chịu thôi." La Cường đưa tay che miệng anh lại.
"Phía sau ... ʍôиɠ em!"
Thiệu Quân cứ la oai oái liên tục, bị cọng cỏ đâm vào ʍôиɠ thật sự là đau lắm đó.
"Mẹ em, ʍôиɠ vàng ʍôиɠ bạc quá nhỉ!"
La Cường phiền đến mức phun ra một câu mắng, hắn đứng thẳng dậy, cởi áo khoác trải xuống mặt cỏ, rồi ôm thắt lưng Thiệu Quân đặt lên trêи.
Hai người ôm chặt lấy nhau, La Cường dùng sức đè người dưới thân, Thiệu Quân chật vật cắn vai lưng La Cường, giãy giụa cọ xát.
La Cường cũng lột sạch quần mình, một chân ném quần ra ngoài, cũng không biết đã ném xuống bụi cỏ nào.
Thiệu Quân vội nói: "Một lát mà không tìm được quần mặc thì mắc cười lắm đó nha!"
La Cường thở hổn hển gặm cổ anh: "Không tìm được quần thì ông đây khỏi về."
Thiệu Quân cũng thở hổn hển đáp lại: "Anh dám!"
Hai mắt La Cường toát ra ɖu͙ƈ vọng cực độ, khàn giọng nói: "Em nghĩ ông đây dám không..."
Đũng quần La Cường căng phồng lên như giấu một khẩu súng, nóng hừng hực như chiếc kẹp sắt đang cháy đỏ trêи bếp than, giống như có thể đốt cháy một đường trêи bụng dưới Thiệu Quân trong tích tắc.
Cả hai không thể chờ đợi thêm được nữa, đồng thời duỗi tay ra, tuốt lên tuốt xuống ƈôи ȶɦịt của nhau, tận hưởng bộ phận nhạy cảm và nóng bỏng của đối phương cọ xát vào lòng bàn tay mình.
ƈôи ȶɦịt La Cường thật sự rất lớn, phần đỉnh của đàn ông hay gọi là đầu rùa (quy đầu), nhưng của La Lão nhị rõ ràng nó là đầu báo hay đầu cọp thì đúng hơn, hùng tráng và oai phong lẫm liệt.
"Ưm...Mẹ kiếp." Thiệu Quân nhỏ giọng lẩm bẩm.
Ngoại trừ lần "kiểm tra thân thể" ngày đầu tiên vào trại giam, Thiệu Quân cũng chỉ nhìn con quái vật này qua màn hình nhỏ, nhưng dù đã xem vô số lần đoạn video bí mật đó, hôm nay nhìn cận cảnh người thật việc thật, mắt anh vẫn nóng ran, đáy mắt đỏ dần...
La Cường vùi mặt vào cổ Thiệu Quân, lắc hông, hai người nhiệt tình cọ xát vào nhau, đắm chìm trong sự thỏa mãn thô bạo mà đàn ông quen thuộc, dùng ngón tay cọ xát, dùng răng nanh cắn xé.
Hai ƈôи ȶɦịt cọ xát vào nhau đều rỉ ra một chất lỏng trong suốt, chảy đầy tay, ẩm ướt và gợi cảm.
Cuối cùng thì, Thiệu Quân dù sao cũng còn trẻ, tinh lực tràn đầy, đã không chịu nổi thêm nữa, anh bắn ra trêи tay La Cường, không kìm được tốc độ, một dòng chất lỏng sền sệt vô cùng nhuần nhuyễn và nghiêm túc phun ra ngoài.
La Cường cười khùng khục trong lồng ngực, vừa định mở miệng cười nhạo thằng nhóc không có kinh nghiệm này, kết quả Thiệu Quân lại trở nên cuồng loạn, làm hắn cũng không chịu nổi nữa.
Hắn vốn dĩ có thể nhịn lại, nhưng Thiệu Quân ôm lấy cổ hắn, cắn loạn lên vai hắn, cơ thể vừa bắn tinh không kiểm soát được mà đung đưa vặn vẹo dữ dội khiến mắt La Cường nóng bừng. Hắn ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt Thiệu Quân đang nhắm nghiền mắt tận hưởng kɧօáϊ cảm khi lên đỉnh, hắn cũng như cùng điên cuồng theo, bắn ra đầy tay, đầy cõi lòng ...
Hai người thở dốc nằm úp sấp lên người nhau trong bụi cỏ cao, ôm chặt lấy nhau.
Lần này bắn thật lâu, số lượng không biết tích cóp từ năm nào, tháng nào, chỉ biết trút ra hết, đưa cho nhau, không hề giữ lại.
La Cường ngẩng đầu lên khỏi hõm vai Thiệu Quân, nheo mắt ngạo nghễ liếc nhìn rồi dùng ngón tay chậm rãi xoa xoa ƈôи ȶɦịt giúp anh kéo dài kɧօáϊ cảm, nhìn "Thiệu Tam gia bé" trong tay hắn từ từ mềm nhũn ra.
Thiệu Quân ra rất nhiều, thở hổn hển ngửa mặt lên, hoàn toàn không để ý tới bãi chiến trường của mình, hai tay xụi lơ, cũng không có "phục vụ hậu mãi", làm tay đùi La Cường dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙.
La Cường lẩm bẩm, bứt một vài lá cỏ thô lỗ tự lau.
La Cường nâng một chân anh lên, vươn tay ra cố ý dùng ngón tay xoa nắn quả trứng mềm mại.
"Cũng lớn với nặng đó, chứa được quá chừng thứ hay ho nhỉ?"
Khóe miệng La Cường nở một nụ cười xấu xa.
"Cút đi, bộ chưa thấy chim lớn bao giờ à?"
Thiệu Quân giơ chân đạp hắn ngã lăn ra cỏ.
Thiệu Quân gầy và trẻ, ngay cả phần bụng dưới dễ tích mỡ nhất bóp cũng chẳng thấy thịt thà gì. Lúc chơi bóng anh thích vén áo ba lỗ lên, nơi không tiếp xúc với ánh nắng mặt trời thường rất trắng nên phần bụng và phần thân dưới lộ ra đường phân cách rất rõ ràng, ngực trước và bụng màu lúa mì, ʍôиɠ và đùi thì lại trắng nõn.
La Cường cứ tưởng Thiệu Quân có thân hình mỏng như mắc áo, gầy thế này, eo thì thon đến mức cảm giác gió thổi cũng bay, nhưng không ngờ rằng bộ phận thể hiện khí chất đàn ông của anh trông cũng rất đầy đặn hồng hào lắm, rất bắt mắt, rất hấp dẫn.
"Này, ăn gì ra được như thế vậy?" La Cường trêu chọc anh.
"Em á..." Thiệu Quân có vẻ đắc ý nheo nheo mắt, "Hồi nhỏ em thích bánh của Cung Di Phủ, hoa quả của Đạo Hương Xuân, thịt bò hỏa thiêu của Nguyệt Thịnh Trai, còn có xoài với dừa tươi, cherry chở máy bay từ Hải Nam về, lê hương và dưa lưới nhập ở Tân Cương, với sô-cô-la nhập khẩu từ Thụy Sĩ và Bỉ! "
Những gì Thiệu Quân ăn khi còn nhỏ đều được chu cấp riêng, không phải những loại bình thường có thể mua ngoài chợ.
"Ha ha, đúng là rất quý giá ..." La Cường nheo mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt thật thanh tú, thật điển trai của Thiệu Quân.
Những đứa trẻ sinh ra trong nhung lụa quả thật được chăm bón rất tốt, chúng có cơm ăn áo mặc chất lượng cao, được cho ăn thức ăn giàu đạm, nhiều dinh dưỡng, tuy gầy nhưng phát triển tốt, có trước có sau, điện nước đầy đủ...
"Sao, muốn ăn à?" Thiệu Quân cười bí hiểm.
"Anh muốn ăn." La Cường mắt lạnh.
"Muốn ăn thì cho anh ăn..."
Thiệu Quân cười cười, đột nhiên lôi trong túi áo ra một nắm khô bò được rán thơm phức, nhét vào miệng La Cường ...
Hai người nằm ngửa nghỉ ngơi một lúc, không hiểu sao, cả hai cùng ăn ý quay mặt lại nhìn nhau.
Đáy mắt La Cường tối đen, đôi môi của Thiệu Quân hồng hào, vẫn còn vương nước bọt của hắn. Hai người họ chỉ dừng lại nửa giây, như thể có một ma lực mạnh mẽ hấp dẫn, cả hai lại nhanh chóng quấn riết vào nhau một lần nữa ...
Hai mắt Thiệu Quân sáng rực, khuôn mặt trắng trẻo nhanh chóng đỏ bừng, anh lao lên, thở hổn hển, cố gắng cưỡi lên người La Cường.
Anh vặn người, ưỡn ʍôиɠ ngồi đè lên ngực La Cường.
La Cường ngẩng đầu nhìn anh, cười lạnh: "Thằng nhóc này, lại còn muốn đè anh sao?"
Thiệu Quân: "Nếu em đè anh thì sao!"
La Cường: "Ông đây từng để người khác đè bao giờ à?"
Thiệu Quân: "Em là "người khác" à? Em là ai cơ chứ!"
Khóe miệng La Cường kéo ra một nụ cười, hắn thích những lúc Tam Màn thầu bướng bỉnh kiêu ngạo đòi so tài như thế. La Cường ngồi mạnh dậy, gần như nhấc bổng người đang ngồi trêи ngực mình lên.
Thiệu Quân lại bị cho một cú lộn nhào, ʍôиɠ vẫn trần trụi láng cóng, "Thiệu tam gia bé" lúc lắc trong không trung.
La Cường nhanh chóng đè lên, kẹp chặt tay chân anh, nắm lấy ƈôи ȶɦịt đã cương cứng lại dưới hai chân Thiệu Quân, thô bạo xoa nắn!
Thiệu Quân giãy dụa, thở hổn hển, vì hai chân vẫn còn bị trói trong ống quần, giá trị vũ lực bị hạn chế nghiêm trọng. Qυầи ɭót và quần tây của anh chỉ mới lột ra một nửa, vẫn còn treo trêи đầu gối, đôi ủng da to trêи chân anh vẫn chưa cởi ra, tất dài đã đùn thành đống ở mắt cá chân, trông như một con ếch.
La Cường cười khùng khục đè lên Thiệu Quân, dùng bàn tay to tàn phá cơ thể anh.
"Ưmm ..." Thiệu Quân bất mãn hừ rêи một tiếng.
La Cường dù sao trong lĩnh vực này cũng có kinh nghiệm hơn nhiều, biết cách khiến người trước mặt cảm thấy khó chịu, cũng biết cách làm cho thoải mái, khát cầu, muốn ngừng mà không được, muốn làʍ ȶìиɦ cho đến chết.
Hắn dùng đầu ngón tay thô ráp chà xát chậm rãi, xoa xoa quy đầu mềm mại, sau đó đưa đẩy di chuyển dọc theo từng tấc cơ bắp trêи cơ thể, tuốt lấy, nhìn Thiệu Quân dần dần chìm vào ɖu͙ƈ vọng, giãy dụa dưới thân mình, không tự chủ được, theo tiết tấu của ngón tay hắn mà đung đưa, từng tiếng thở dốc nhẹ phát ra từ cổ họng.
Kɧօáϊ cảm lần lượt dâng lên, Thiệu Quân