Editor: Cánh cụt nhỏ.
Lúc tôi đang cố moi những thông tin hữu ích từ trong ký ức của Tra Cung ra thì không tránh khỏi có chút sơ xuất. Tuy nhiên, khi lấy ra khoảng chục hợp đồng bao nuôi từ trong tủ sắt, tôi thấy hơi khó hiểu. Các điều khoản của bên A và bên B đều giống nhau, ngoại trừ chữ ký và thời gian bao nuôi.
Cảnh tượng đầu tiên mà tôi nhìn thấy khi tỉnh dậy vào buổi sáng là tra công ăn mặc chỉnh tề, lấy bản hợp đồng bao nuôi ra rồi hai bên cùng ngồi xuống, nghiêm túc ký tên và ấn dấu tay bắt đầu kiếp sống bạn giường.
Tôi muốn hỏi, tại sao bạch liên hoa lại yêu Tra Cung?
Tôi tìm hợp đồng bao nuôi của bạch liên hoa mà hoa cả mắt. Sau khi đọc xong, tôi không tin nổi, bạn giường trong một tuần? Cậu ta có tinh thần hợp tác thật đấy.
"Giám đốc Tra," Ngoài cửa vang lên giọng nói trầm ổn của một người đàn ông, "Tôi là Chung Tân ạ."
Chung Tân là CEO giỏi nhất đồng thời cũng là một doanh nhân khôn ngoan. Y rất cần cù, biết nhẫn nhục chịu khó nên trong năm năm quản lý trụ sở chính của công ty, y chưa bao giờ phạm phải sai lầm lớn. Tra Cung, người chưa từng nhẹ dạ tin ai vậy mà lại có thể giao những chuyện bí mật của mình cho Chung Tân làm.
Tôi trả lời một câu "Vào đi" rồi vội vàng khóa tủ sắt lại, sau đó ngồi sau bàn làm việc giả vờ đọc văn kiện.puddingvixoai.wordpress.com
Một người đàn ông trẻ tuổi phù hợp với âu phục màu xám tro bước vào phòng, giọng điệu y nghe cực kỳ nhạt nhẽo: "Ngài có việc gì cần căn dặn tôi không ạ?" Ngài đang làm mất rất nhiều thời gian có thểkiếm mấy trăm triệu của ông đây, nếu không có việc gì căn dặn thì đừng tới làm phiền.
Trên tay tôi cầm cuốn tiểu thuyết nên chỉ trong một giây, tôi đã nhận ra tính cách như mụ già của Chung Tân. Tôi làm ra vẻ như mình đang suy nghĩ sâu xa: "Gần đây, bên Lăng Thành có hành động gì không? Cậu hãy cho người theo dõi và tìm ra cậu ta cho tôi."
Chung Tân sa sầm mặt: "Từ khi anh xuất viện đến giờ thì mọi thứ đều rất yên bình, hai phe cũng không có xảy ra chuyện gì." Y nhướng mày, cười nói, "Nếu không phải căn bệnh cũ của cậu ta tái phát, xông vào bệnh viện thì tôi còn tưởng công ty Diệt Tra này đã âm thầm đổi chủ rồi ấy chứ."
Tôi phải công nhận là làm lão đại của hắc bang thật sự không hề dễ dàng. Vả lại, sự căm thù của
Lăng Thành đối với Tra Cung đã làm ảnh hưởng đến khả năng phán đoán tình hình của cậu ta. Trong tiểu thuyết, cuối cùng cậu ta chết trong tay Tra Cung do bị nhiều người làm dấy lên cuộc nội chiến trong bang phái của mình.
"Cậu hãy bắt đầu tìm ra nội ứng để những người cũ nào trong công ty chống lại Lăng Thành," Tôi cúi người, hạ thấp giọng xuống và nhìn thẳng vào mắt Chung Tân, "Đều phải nghỉ hưu cho thật tốt."
"Chuyện này..." Trên mặt Chung Tân lộ rõ sự nghi hoặc nên tôi bày ra vẻ mặt "Cậu hiểu mà". Đôi mắt vô hồn của y lập tức lóe lên sự phấn khích: "Hóa ra ngài Tra muốn lung lay lòng người trong bang của Lăng Thành. Đây đúng là lúc để tên chó điên đó đi đến nơi cậu ta thuộc về."
Tôi lặng lẽ gật đầu, từ đầu đến cuối cuộc trò chuyện đều không nói câu nào. Vì đã có lý do nên Chung Tân sẽ tự xử lý xong mọi chuyện. Lăng Thành vô cùng hận Tra Cung, cậu ta không ngần ngại chiến đấu đến cùng với tôi. Tra Cung ghét nhất là dáng vẻ có thể hung bạo bất cứ lúc nào của Lăng Thành. Nhưng bây giờ đã đến lúc hai người hạ màn sau bao nhiêu năm đấu đá ngang ngửa nhau.puddingvixoai.wordpress.com
Tôi đã loại bỏ mọi trở ngại cho Lăng Thành, con đường hành hạ Tra Cung của tôi cũng tươi sáng hơn. Đợi lúc tra công trở lại, hắn sẽ phải đối mặt với tình cảnh cái gì cũng không còn, bị mọi người xa lánh và một đối thủ cũ vì báo thù không biết sẽ làm ra chuyện gì.
Sau khi làm xong chuyện xấu này, giá trị hành hạ tra công chắc chắn có thể bùng nổ!
Tôi nên tuyên dương bản thân vì sự thông minh của mình.
"Đúng rồi, tôi không cần bạn giường nữa. Cậu hãy thông báo ra ngoài, " Sau khi đã gợi lên sự hứng thú như muốn giết người của Chung Tân, tôi đắn đo rồi cắn răng, "Tôi...Không dựng lên được, cậu bảo bọn họ đừng tới làm phiền tôi."
Sắc mặt của Chung Tân lập tức sụp đổ, ngay cả Tra Cung cũng chưa từng thấy qua bộ dạng thất thố của y: "Thật...Thật sao?"
"Giả đấy." Tâm trạng tôi đang buồn bực, nhưng lại bị biểu cảm của Chung Tân làm cho bật cười nên nói cho y nghe lý do, "Chỉ là tôi thấy chuyện này quá vô nghĩa thôi."
Trên đường đi làm, đã có ba người nam nữ giả vờ đụng phải xe của Tra Cung. Chẳng những thế, tôi vừa vào công ty thì lại có năm người cố ý ngã vào Tra Cung. Ngoài ra, số người dùng ánh mắt tán tỉnh Tra Cung thì nhiều vô số kể. Nếu không phải tôi nhanh như chớp thì trên âu phục đã dính dấu son môi, cà phê... Điều đáng giận hơn là tôi quên mất mình có thể dùng thang máy chuyên dụng của Tra Cung. Khi tôi bước vào thang máy dành cho nhân viên, thiếu chút nữa đã bị người vào sau chen đến choáng ngợp.
Tên nào dám lén chạm vào mu bàn tay, gáy và mông của tôi?
Phải trừ lương mới được!!!
Ông trời, Phật tổ, Thánh mẫu Maria, tôi nguyền rủa Tra Cung và những người quấy rối tôi không có tình dục trong cuộc sống!
"Món nợ phong lưu của ngài thì ngài tự giải quyết đi." Chung Tân khôi phục