“T-Tư Thần? Sao lại là anh?” Tiêu Linh lắp bắp hỏi lại.
Cô bây giờ không dám đối mặt với anh, sao anh còn tìm tới? Cô đã quyết định chạy trốn, sao anh còn tìm cô làm gì chứ? Bây giờ nghe giọng của anh, cô đột nhiên rất muốn khóc.
“Cho em một lựa chọn, quay lại đây hoặc là vĩnh viễn biến mất khỏi tầm mắt của tôi.” Hoắc Tư Thần siết chặt điện thoại, vì dùng sức quá nhiều mà gân xanh trên tay đều gồ hết cả lên.
Tiêu Linh nghẹn lời, dù rằng cô biết chỉ cần cô rời đi thì anh sẽ không bao giờ tha thứ cho cô, nhưng cô nghĩ vĩnh viễn rời khỏi anh cũng là một lựa chọn tốt. Cô run giọng nói với anh:
“Xin lỗi, Tư Thần, em xin lỗi, nhưng em không còn mặt mũi nào gặp lại anh nữa. Em thật sự không cố ý lừa dối anh, em luôn nghĩ đứa trẻ trong bụng là con của anh, nhưng… nhưng không phải vậy. Em xin lỗi!”
Nói đến đây, nước mắt đã chảy dài trên gò má của cô, cô có thể làm gì được? Nói ra sự thật, tim cô đau đến nỗi cô không thở nổi.
Hoắc Tư Thần bóp chặt nắm đấm, chính miệng nghe cô nói đứa trẻ không phải của anh, tim anh cũng đau không kém gì bị một mũi tên đâm xuyên qua. Anh thở sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh nhớ lại chuyện đêm đó, nhưng ký ức trong anh cũng quá mơ hồ. Anh nghe được tiếng Tiêu Linh nức nở qua điện thoại, cô lại nói:
“Em sẽ rời khỏi anh, em sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa, xin anh đừng hận em, có được không?”
“Tiêu Linh, chỉ cần em đồng ý phá cái thai này đi, anh sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra.”
Hoắc Tư Thần đột nhiên nói ra một câu như vậy, không chỉ khiến Tiêu Linh ngẩn ra mà tất cả mọi người ở khách sạn bao gồm Hàn Tuyết đều sững sờ. Hoắc tổng mắt không thể nhiễm một hạt bụi nào lại chấp nhận một cô gái đã từng mang thai con người khác?
Anh bây giờ chỉ quan tâm Tiêu Linh, anh không cần biết quá khứ của cô ra sao. Chỉ cần bỏ đứa trẻ này, anh sẽ giả vờ không biết mà tiếp tục ở bên cạnh cô.
“Anh không quan tâm cái thai đó, người anh quan tâm là em.” Hoắc Tư Thần lần đầu tiên nói thẳng với Tiêu Linh rằng anh quan tâm cô.
Tiêu Linh khóc òa ở trên taxi, nhưng cô không thể nhẫn tâm bỏ cái thai đi được, cô phải làm sao bây giờ? Cho dù cô đồng ý phá, thì căn bản cô cũng đã là một người phụ nữ không sạch sẽ, cô sao dám bước chân vào Hoắc gia nữa? Huống hồ anh còn có vị hôn thê, nếu có thể lựa chọn một lần nữa, cô tình nguyện vất vả cả đời để nuôi con và trả nợ cho gia