Cũng như mọi khi, sau một ngày làm việc vất vã thì Hàn Chiêu Dạ lên xe của mình để về nhà nghĩ ngơi.
Chiếc xe đang chạy trên đường thì đột nhiên tài xế quay lại nói với anh:
"Thiếu gia, xe bị đứt thắng rồi""
Hàn Chiêu Dạ nghe vậy thì không có một chút hoản loạn nào mà chỉ ngồi trầm ngâm ở đó một lát rồi lên tiếng.
"Mau lái xe đến chổ vắng người rồi sau đó tìm một chổ nào an toàn để nhảy xuống"
"Vâng"
Chiếc lamborghini cứ thế tách khổi con đường đong đúc mà cạy thẳng ra ngoại ô thành phố.
Ra đến nơi an toàn có ít xe qua lại thì hai người nhanh chống tháo bỏ dây an toàn ra và nhảy xuống.
Lúc nhảy xuống Hàn Chiêu Dạ chẳng mai đập đầu vào một hòn đã ven đường ngất xĩu còn tài xế khiêm trợ lí là Châu Khải hiên sau khải nhảy xuống thì lăng vài vòng vào bụi cỏ.
Còn chiếc xe Lamborghini thì vẫn lao thằng về trước và trược khổi dãy phần cách sau đó một tiếng "Ầm" vang cả một vùng trời nhỏ.
Hàn Chiêu Dạ sau khi té thì đột nhiên anh tình lại và sau đó anh lại thấy có một người ăn mặc rất giống anh đang nắm ở dưới đất và đầu của người đó chảy rất nhiều máu.
Do người này úp mặt xuống đất nên anh chẳng biết là ai.
Hàn Chiêu Dạ cảm thấy rất lạ, rỏ ràng là anh từ trên xe phóng xuống nhưng lại chẳng có một vết thương nào và cả một chút đau đớn cũng không có.
Đang thắc mắc thì bổng nhiên anh thấy Châu Khải Hiên nằm bất tỉnh ở đó nên anh chạy lại xem.
Thấy cậu nằm bất cùng với một vài vết thương lớn bé trên người.
"Này Khải Hiên mau tỉnh lại đi"
Giọng nói của anh được phát ra một cách đầy lạnh lẽo và quy quyền nhưng Châu Khải Hiên vẫn không tĩnh vì vậy nên anh định đưa tay ra lai cậu dậy.
Như khi anh muốn đưa tay chạm vào trợ lí Châu thì cánh tay cả anh lại xuyên qua người trợ lý của mình.
Điều này đã làm cho một người trước giờ luôn luôn điềm tĩnh trong mọi tình huống như Hàn Chiêu Dạ cũng phải bàng hoàn.
Anh dường như không tin vào chuyện này mà đưa lại ra định chạm vào Châu Khải Hiên nhưng cuối cùng kết quả vẫn như vậy.
Hàn Chiêu Dạ đang trong tình trạng bối rối thì đột nhiên anh nghe từ xa có tiến người.
"Ở đằng đây này, lúc nãy tôi có nghe một tiếng nổ rất lớn"
"Phía trước có khối bốc lên kìa"
"A bên kia có một người đang bị thương kìa"
"Bên đây cũng có một người"
"Nhanh lên mau gọi xe cứu thương đi"
Hàn Chiêu Dạ thấy người ta lật thân thể lúc lãy mặt bị úp xuống đất thì anh hoảng hồn.
Người này có khuôn mặt rất giống anh, à không người này chính là anh mới đúng.
Hàn Chiệu Dạ như nghĩ đến gì đó nên anh lập tức lên tiếng.
Nhưng mọi người ở đây vốn dĩ không ai nghe thấy lời anh nói và cũng nhìn thấy anh.
Hàn Chiêu Dạ là một