Những tiếng tít tít kéo Diệp Viên Hy về thực tại, khi cô tỉnh dậy đã thấy bản thân mình ở trong một căn phòng tối đầy những âm thanh.
Dần lấy lại ý thức cô mới phát hiện ra ở đây khắp nơi đều là những quả bom đã được cài giờ, cứ mỗi tiếng tít vang lên thì thời gian mình còn sống dần ít lại.
Nhìn thời gian hiện trên quả bom chỉ con 10 phút mà trán cô rịnh đầy mồ hôi, cô biết hiện giờ mình không nên hoảng loạn mà phải bình tĩnh.
Đảo đôi mắt một vòng cô phát hiện mình đang ở trong một căn phòng kín và lối thoát duy nhất chỉ có cánh cánh cửa nhưng mà nó đã bị khóa.
Hiện giờ ngoài hai tay bị còng ra phía trước thì cô chẳng còn bị bịch miệng hay trối chân.
Bây giờ kêu cứu liệu có được không, theo như cô đoán thì chắc là căn phòng này đã có cách âm.
Bọn chúng muốn cô chết cùng với đống bom sao? Nhưng hiện giờ nơi cô đang ở là du thuyền mà, chẳng lẽ bọn chúng muốn đồng quy vô tận.
Nếu như thế thì trên đường xuống suối vàng sẽ không bị cô đơn, haiz....!giờ đang là lúc dầu sôi lửa bỏng mà cô còn có tâm trạng đễ nghĩ đến mấy thứ này nữa.
Do tay cô bị còng ở phía trước nên việc thoát ra khỏi đây cũng không phải là vấn đề lớn.
Diệp Viên Hy cố gắng quay cổ tay mình lên rồi chạm vào cái vòng tay.
Ngay lập tức cái vòng liền biến thành một con dao và dụng cụ bẽ khóa cũng được bật ra.
Cô cầm con dao lên rồi cố gắng kéo léo mà bẽ khóa, từ nhỏ cô đã theo cha hành hề nên mấy cái khóa này không phải là vấn đề gì to lớn.
Cửa phòng mở ra, cô liền quan sát xung quanh thế không có bất kì ai canh gác thì khẽ thở phào rồi chạy ra ngoài.
Vừa ra đến cửa thì cô thấy có một người đàn ông ngồi trên ghế đang từ từ ngã xuống, nhìn ra hướng cửa thì thấy Diệp Tử Kiệt đang một mình chống chọi với đám dao, phi tiêu và đống dây quấn người.
Không nghĩ ngợi gì nhiều, cô liền biến cái vòng tay của mình thì một con dao rồi giơ ra không trung cắt hết những sợ dây gần mình.
Thấy phía xa xa có một khẩu súng nên cô ngồi xuống để tránh khỏi mấy con dao đang phóng ra rồi từ từ bò lếch lại khẩu súng.
Vừa có súng cô liền giơ lên bắn vào những nơi phóng ra dao và phi tiêu, bình thường cô bắn súng rất gà mờ, trúng mục tiêu hay không là tuy duyên vậy mà giờ đây mỗi phát súng bắn ra điều