Editor: Han SuningTỉnh dậy trên chiếc giường 3 mét vuông, chớp chớp đôi mắt sáng ngời nhìn xung quanh, xoa xoa sống mũi cao thẳng thanh tú, vén mái tóc rối bù che khuất chân mày hình lưỡi kiếm, một ngày đẹp trai của Lục Trường Minh lại bắt đầu.Lục Trường Minh tốt nghiệp Khoa tiếng Trung của đại học Mordu, trước mắt đang ở trong tình trạng "vì muốn trở thành đạo diễn mà mỗi ngày đều khắc khổ nghiên cứu kịch bản, nhưng nội bất xuất ngoại bất nhập" trạng thái lơ lửng, nói trắng ra chính là thất nghiệp.Vì lúc cậu được sinh ra trong nhà bị mất điện, bà đỡ phải phân biệt giới tính của cậu bằng cách sờ vào người cậu, nên ba của cậu đặt tên là Trường Minh, hy vọng rằng sẽ không bao giờ mất điện nữa.(Han Suning: ông ba đặt tên có tâm dễ sợ)Mong ước của người ba thì từ lâu đã được thực hiện, nhưng Lục Trường Minh vẫn bị mất điện liên tục đây này, vì anh không có tiền trả tiền thuê nhà, bà chủ cho thuê thường xuyên cắt điện.Duỗi thẳng cái lưng rồi đi xuống giường, Lục Trường Minh nhấn công tắc đèn, nhưng nó không bật. Bà chủ cho thuê 100 kg đã cắt điện từ tối hôm qua.Sau khi thở dài, Lục Trường Minh thuận tay lấy chai nước suối còn một nửa ở trên đầu giường đổ vào bụng, khuôn mặt tuấn tú, cái cổ thon dài tựa hồ bạch ngọc."Rầm rầm rầm" tiếng đập cửa vang lên.Lục Trường Minh gãi gãi đầu đi mở cửa, không ngoài dự đoán, là bà chủ cho thuê Hương tỷ tỷ.Chị Hương trong tay cầm sổ kế toán, mặc một chiếc đầm xuề xòa, còn tô son, dưới chân là đôi giày cao gót đi cót két, bấp bênh."Rõ ràng, ngày hôm nay là hạn chót, nếu anh không đưa tiền nhà, tôi chỉ có thể đuổi anh đi." Chị Hương dùng đôi mắt nhỏ dính toàn mi mắt, đầy mỡ thèm thuồng nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lục Trường Minh."Chị Hương, để hôm khác em sẽ trả, kịch bản của em đang được xét duyệt, hôm nay sẽ có kết quả, em sẽ có tiền ngay và sẽ trở thành một đạo diễn nổi tiếng.""Haizz, chúng ta ở đây gần với Hoành Điếm*, không phải là đạo diễn thì là diễn viên đến thử vận may, người như anh tôi thấy nhiều rồi, đều có suy nghĩ viển vông như nhau!" Chị Hương không chút lưu tình nào đả kích Lục Trường Minh.(Hoành điếm*: một trường quay ở Trung Quốc, hiện là trường quay rộng nhất thế giới)Lục Trường Minh ngượng ngùng cười cười, không có chút hảo cảm nào với bà chị này.Nhìn thấy anh trai đẹp với nụ cười ngượng nghịu, chị Hương động lòng trắc ẩn, vỗ vai anh nói: "Rõ ràng là từ ngày đầu tiên gặp cậu, tôi liền quan tâm cậu quá mức. Thật không dám giấu, dì đây cũng chỉ hơn cậu 30 tuổi mà thôi...""Chị Hương, em phải gọi cho đạo diễn Vương ngay, sau này sẽ bàn chuyện thuê nhà với chị." Lục Trường Minh vừa đẩy vừa cười rồi đóng cửa lại.Chị Hương giậm 2 cái chân to béo đi ra ngoài, thở phì phì nói: "Anh cẩn thận, sao lại dữ như vậy!"Lục Trường Minh nổi hết cả da gà, vội vàng vặn cửa hết mức, sau đó ăn 2 miếng bánh mì, trông chờ gọi điện cho đạo diễn Vương.Đạo diễn Vương, tên đầy đủ là Vương Hiểu Lệ, là một nữ đạo diễn nổi tiếng trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình, cô đã đóng phim và giành được không ít giải thưởng lớn, bây giờ đang ở Hoành Điếm quay phim Tam sinh tam thế chẩm thượng thư.Mà Lục Trường Minh, sau khi tốt nghiệp Khoa tiếng Trung của đại học Mordu năm ngoái, đã quyết tâm trở thành đạo diễn và quay các tác phẩm của chính mình.Đáng tiếc, trong một năm, anh ở Hoành Điếm tìm nguồn cảm hứng và hoạt động như một nghệ sĩ, viết một số kịch bản, nhưng không có kịch bản nào được thực hiện một cách nghiêm túc.Mấy hôm trước, kịch bản mới của anh đã được phát hành, anh tình cờ gặp Vương Hiểu Lệ ở Hoành Điếm, anh quyết định đi đến tự giới thiệu bản thân và nhờ Vương Hiểu Lệ xem kịch bản của mình.Vương Hiểu Lệ không bao giờ coi thường những kẻ ngốc đi thử vận may ở Hoành Điếm, sau khi gặp Lục Trường Minh, cô khen anh ta dũng cảm và can đảm, sau đó nhận kịch bản và nói rằng cô sẽ trả lời trong 3 ngày.Hôm nay chính là ngày để đưa ra câu trả lời.Lục Trường Minh sống hay chết đều phụ thuộc vào ngày hôm nay!Hắn hít một hơi thật sâu, nhấn vào số điện thoại của Vương Hiểu Lệ.Sau 2 tiếng bíp bíp, Vương Hiểu Lệ nhấc máy, dùng giọng khàn khàn nói: "Lục Trường Minh? Chào buổi sáng."Lục Trường Minh rất vui, đạo diễn Vương lại nhớ rõ tên mình, chắc chắn rằng có hi vọng!"Đạo diễn Vương, là tôi, không biết kịch bản của tôi...""Người trẻ tuổi đúng là nôn nóng, tôi đã xem kịch bản của cậu, đúng là khá hay, nhưng tình tiết không được xử lý tốt." Vương Hiểu Lệ chân thành