Dịch: Bánh
Nhìn hình ảnh khuất phục trước thế lực xấu xa mang tên Thời Tiểu Duyệt của mình trên màn ảnh —— đạo diễn Lý không khỏi ngậm ngùi khi thấy được hình tượng tàn nhẫn nhất giới đạo diễn đã hoàn toàn rời khỏi tầm tay y.
Từ giờ về sau, hình tượng của y trong lòng khán giả có lẽ sẽ chỉ còn lại bốn chữ "cá nằm trên thớt".
Y chỉ thể tự an ủi mình, tất cả đều là vì rating, tất cả đều là vì nghệ thuật!
Thời Tiểu Duyệt - một trong những đương sự có liên quan - không có nhiều cảm xúc đến như vậy, cậu nhìn ảnh mình đang sung sướng đếm tiền dưới ánh hoàng hôn, không khỏi thở dài: "Em đúng là thông minh! Hâm mộ em lúc đó thật đấy!"
Sự sung sướng lúc được cầm tiền như thể đang tràn ra khỏi màn hình vậy!
Trần Thư Ngữ vừa cười vừa ném một cái gối ôm về phía cậu, mắng: "Còn thông minh nữa chứ, không thiểu năng trí tuệ là may cho em rồi đấy!"
Đứa nhỏ chộp lấy chiếc gối một cách khéo léo, không hề tỏ ra tức giận mà còn nở một nụ cười tươi rói hớn hở với chị của mình.
Tuy nói thế thôi, nhưng trên thực tế, Trần Thư Ngữ vẫn rất phục Thời Duyệt.
Có lẽ là vì đứa nhỏ này vào ngành không phải vì danh vọng hay tiền tài, mà chỉ vì muốn kiếm đủ để lo ấm no cho bản thân, không giống những kẻ vô danh chỉ biết đi a dua nịnh hót khác, ở trong một chương trình có đủ các tiền bối lớn nhỏ mà Thời Duyệt lại không kiêu ngạo cũng chả bợ đỡ nịnh hót, hành động vừa bạo gan lại vừa tàn nhẫn, đúng thật là thông minh thật, nghĩ ra được cách trị cả tổ sản xuất cơ mà.
Cô và đạo diễn Trình vốn tưởng mình sẽ chỉ nhận về một tên nhóc biết diễn xuất, ai ngờ lại là một vật báu có tiềm năng của show giải trí còn mạnh hơn cả tiềm năng làm diễn viên! Nhìn đi, nhìn cái dáng vẻ vừa đếm tiền vừa cười không thấy tổ quốc kia đi.....!trong sự đáng yêu lại pha thêm vẻ buồn cười, khiến người khác nhìn thôi đã cảm thấy vui lây rồi.
Cô bắt đầu nghĩ, có lẽ không nên để Thời Duyệt chỉ phát triển trong mỗi một mảng diễn xuất, như thế sẽ khiến cô mất đi rất nhiều niềm vui!
Bên kia, Phó Du nhìn Thời Duyệt đang vui vẻ như chuột sa chĩnh gạo, không hiểu sao anh cũng cảm nhận được một chút vui sướng.
Muốn đưa tiền cho em ấy, để em ấy luôn được đếm tiền, để em ấy sẽ luôn vui vẻ như vậy.
Trong chương trình đã chiếu đến cảnh mọi người nấu cơm cùng nhau, trên bàn cơm luôn có tiếng cãi nhau chí chóe của Thời Duyệt và Phạm Tinh Dương khiến ai nấy cũng phải phì cười, có rất nhiều bình luận nói rằng, đã lâu rồi họ không thấy ba người nhóm Phạm Tinh Dương hạnh phúc đến như vậy.
Vui sướng, ấm áp, quan tâm giúp đỡ cho nhau, bầu không khí như thế thật giống như cảm giác của một gia đình thực thụ, thậm chí còn có người bày tỏ nguyện vọng muốn tổ sản xuất hãy giữ Thời Duyệt ở lại làm thành viên cố định.
Trong chương trình, lúc tới cảnh Thời Duyệt được cổ vũ lên biểu diễn một bài hát, có rất nhiều khán giả đặt đặt kỳ vọng rất lớn vào màn trình diễn của cậu, bao gồm cả đạo diễn Trình.
Nhìn Thời Duyệt chạy vào bếp rồi lấy một củ cà rốt ra để làm mic, y nhìn về phía cậu với vẻ ngạc nhiên: "Tiểu Duyệt, em còn biết hát luôn sao?"
Thời Duyệt: "À......!Chắc là...!biết ạ?"
Chột dạ.JPG.
Trần Thư Ngữ - người biết rõ khung cảnh còn thảm khốc hơn hiện trường vụ tai nạn xe hơi - nhìn Thời Tiểu Duyệt đang chột dạ đến mức không dám nhìn bọn họ rồi lại nhìn vẻ mừng rỡ khi "tìm được báu vật" của bạn trai mình, cô đảo mắt, nâng tay của bạn trai mình lên, nói với giọng điệu thân mật: "Honey, em nói cho anh biết, Tiểu Duyệt hát hay lắm đấy, chứ không có dở như em ấy từng nói đâu.
Chúng ta đã nhận về một tài năng rồi đấy, em ấy làm em ngạc nhiên dễ sợ!"
A di đà Phật, chị Trần lại bắt đầu lừa đảo rồi.
Thời Tiểu Duyệt - người hiểu rất rõ về sức công phá đến từ giọng hát của mình - xin được dành một phút mặc niệm cho đạo diễn Trình.
Đôi mắt của đạo diễn Trình lại càng sáng rỡ, y nhìn Thời Duyệt mà cứ như đang nhìn một loại ánh sáng thần thánh nào đó, còn đứa nhỏ thì chỉ có thể ngồi thẳng lưng mà không dám nhìn lại khi bị nhìn chằm chằm.
Đạo diễn Trình còn tưởng người ta đang ngượng ngùng, thế nên lại càng ôm nhiều hy vọng vào những gì sắp diễn ra.
Trong chương trình, Thời Tiểu Duyệt hắng giọng, cầm củ cà rốt trong tay rồi tạo dáng vô cùng chuyên nghiệp, sau đó, dưới tiếng đàn du dương của Phạm Tinh Dương, đứa nhỏ nhắm mắt lại, khẽ nâng cằm, đôi môi mỏng khẽ hé mở: Đệ ~ thì ~ gánh hành lý ~~~~ ta ~~~ thì ~~ dắt ngựa ~~~"
Đống bình luận trên màn hình lập tức biến mất tăm.
Vẻ mặt của đạo diễn Trình đạo cứng đờ, hai giây sau đó, y chuyển sang vẻ hoảng loạn.
Mãi cho đến khi Phạm Tinh Dương buông đàn, rút giấy ra để bịt tai, và đến khi những người còn lại cũng học theo hắn mà bịt tai mình lại thì đạo diễn Trình mới hoàn hồn, y quay đầu, nhìn Thời Duyệt đang tỏ vẻ "không liên quan gì tới em" rồi lại nhìn cô bạn gái đang cố gắng nhịn cười của mình, nghẹn ngào thốt ra một câu: "Đúng thật là một bất ngờ lớn...."
"Pfft ha ha ha ha ha......" Đáp lại y chính là tiếng cười của người yêu.
Người xem cũng không khác gì đạo diễn Trình, đến lúc đó, bọn họ mới như bừng tỉnh, mục bình luận lại bắt đầu được lấp đầy.
[ Dm, dm lỗ tai của tôi!!! ]
[ A a a a con mẹ nó sợ thật chứ! ]
[ Ha ha ha ha ha Phạm Tinh Dương cũng đành buông đàn, bọn họ còn lấy khăn giấy nhét lỗ tai nữa chứ, phản ứng chân thật vãi! ]
[ Thôi thì hãy cứ làm mỹ nam yên tĩnh đi em ạ! ]
[ Phạm Tinh Dương: Thời Duyệt, ngoan, cậu không hát nữa thì chúng ta mới có thể làm bạn.
]
[ Ha ha ha ha ha, tôi cảm thấy tiếng công trình đang xây dựng còn hay hơn tiếng hát của cậu ấy nữa.
]
............
Hai má của Thời Duyệt đã phồng lên như hai cái bánh bao, đã bảo với tổ sản xuất là hãy cắt đoạn này đi mà! Giờ thì hay rồi, hình tượng đã không còn, sau này ai còn dám mời tôi đi kiếm tiền nữa chứ hả!
Đứa nhỏ oán hận mà rủa thầm tổ sản xuất: "Chặn đường làm ăn của người