Vị trí của Đỗ Nhất Tân thay đổi, một cô gái trông cũng như mosaic xuất hiện bên cạnh cậu.
Mặc dù không biết người kia là ai, nhưng dù sao cũng có khả năng chuyển biến tốt.
Cậu vội vàng dặn: "Đừng tấn công thường, đối thủ kháng đánh mạnh.
Cô có kỹ năng hay vật phẩm gì không?" Cuối cùng, cậu nói thêm, "Vật phẩm có thể có ích với Cô bé quàng khăn đỏ ấy."
Người kia không trả lời, dường như đang kiểm tra bảng số liệu của chính mình.
Lúc này, cô bé quàng khăn đỏ đã tung ra đợt tấn công tiếp theo.
[Cô bé quàng khăn đỏ quăng vật phẩm: Ném bánh bông lan vào Mạc Vũ]
Tại sao cậu thì lại là trứng thối?
Bánh bông lan đánh trúng xong thì biến mất.
Có lẽ vì thanh máu giảm xuống mà Mạc Vũ đứng hơi không vững.
"Cô không sao chứ?" Đỗ Nhất Tân hỏi, nhưng tự nhìn giá trị thể lực của mình thì nhận ra giờ có lẽ không phải lúc để quan tâm đến người khác.
Do trúng độc nên mỗi hiệp thể lực cậu sẽ giảm 5 điểm.
Bây giờ, cậu chỉ còn lại năm điểm thể lực.
Nếu "cô bé quàng khăn đỏ" không chết thì khi hiệp này kết thúc, người chết chính là cậu.
Đến lượt Mạc Vũ hành động.
[Mạc Vũ quăng vật phẩm: Ném một bông hoa vào cô bé quàng khăn đỏ.
】
[Cô bé quàng khăn đỏ cười vui vẻ.
】
Tiếng nhạc đại thắng vui sướng vang lên, cô bé quàng khăn đỏ rút lui khỏi trận chiến, cảnh tượng trở lại thành con đường ngoại ô yên bình.
Đây là...!Thành công rồi sao?
"Cảm ơn!" Cô bé quàng khăn đỏ vui vẻ nói, "Tôi thích hoa của bạn".
Mạc Vũ gật đầu chào hỏi.
"Bây giờ tôi đến nhà bà.
Nếu rảnh thì bạn có thể ghé chơi." Cô bé quàng khăn đỏ chỉ đường đến nhà bà, rồi vẫy tay chào hai người họ như không có chuyện gì xảy ra.
Đỗ Nhất Tân nhìn cô gái, cậu hơi bận tâm về thân phận của người này.
Lẽ ra những người chơi vào công viên, ngoại trừ cậu, Ứng Thịnh và Lý Kỳ Kỳ thì tất cả đều đã chết, làm sao vẫn còn người được.
Chẳng lẽ ngay từ đầu cô ta vốn đã không hành động với họ sao?
"Cô là ai, người ở bên ngoài đúng không?"
Cô gái gật đầu.
"Tại sao tôi chưa từng thấy cô?"
"Tôi cũng chưa từng thấy cậu." Thái độ của cô gái lạnh nhạt, không muốn nói chuyện phiếm với thanh niên, đi thẳng về phía trước.
"Chờ đã." Đỗ Nhất Tân đuổi theo, "Hoa của cô lấy từ đâu thế?"
"Rạp người đẹp ngủ trong rừng."
Người đẹp ngủ trong rừng? Ban đầu họ cũng đến đó nhưng phải bỏ vì cửa khóa.
Chẳng lẽ thật ra nó không bị khóa, mà là vì đang có người chơi ở bên trong nên mới tạm ngừng mở ra?
Nhưng rạp "Cô bé quàng khăn đỏ" lại không giống thế, cho dù là Ứng Thịnh đến trước hay Mạc Vũ đến sau đều không trong cùng một khoảng thời gian.
"Ngoài cô ra có ai còn sống không?"
Mạc Vũ im lặng một hồi, sau đó đáp: "Ban đầu có một người, chết rồi."
Đương lúc trò chuyện thì một ngã rẽ xuất hiện.
Có một biển báo đường ở giữa, mũi tên chỉ sang bên phải, sau đó gạch một dấu chéo lớn để cảnh báo phía trước có sói.
Mà con đường mà cô bé quàng khăn đỏ chỉ vừa nãy chính là con đường bên phải.
Là bẫy? Hay là, cách để qua cửa "Cô bé quàng khăn đỏ" cũng giống như đánh quái trong game, phải hạ từng con một?
Đúng lúc này, một vật gì đó dạng dài lăn tới dưới chân cậu.
Đỗ Nhất Tân cúi đầu kiểm tra:
[Gậy kim loại biến dạng.
】
"!" Con ngươi của cậu co lại.
Mặc dù vì màn hình nên không thể phân biệt được hình dáng ban đầu của vật phẩm, nhưng thứ này rõ ràng là của Ứng Thịnh.
Người không ở đây, chỉ có vũ khí bỏ đi, tại sao?
Mặc dù bí ẩn chồng chất, nhưng bây giờ không có thời gian để giải đáp.
Bởi vì cậu lại nghe thấy tiếng BGM chiến đấu quen thuộc - một bóng đen lao tới.
[Sói xám lớn thách thức bạn.]
Trận đấu trước vừa kết thúc chưa bao lâu thì lại đến trận tiếp theo.
Mà Đỗ Nhất Tân để ý thấy giá trị thể lực của cậu hiển thị là 5.
Có lẽ ở đây cũng không có thiết lập thân thiện cho trở lại trạng thái đầy đủ sau khi đánh thắng.
Con sói nhỏ pixel hóa siêu đáng yêu, nhưng không thể đánh giá thấp sức mạnh của nó.
Mạc Vũ hành động trước, cô nhìn vào bảng của mình, ném ra "Nước mắt của nàng tiên cá".
[Sói xám lớn lắc đuôi, không phản ứng.]
Vật phẩm này không có tác dụng với nó.
[Sói xám lớn sử dụng đòn đánh thường: Cắn xé Đỗ Nhất Tân.]
Ví đấu theo lượt liên tục nên né tránh cũng không được, Đỗ Nhất Tân chỉ thấy cổ đau nhói, cô gái bên cạnh mặt không thay đổi liếc cậu.
Sau đó, một dòng tiếng Anh màu đỏ tươi - GAME OVER xuất hiện trước mặt.
"..."
Như thể máy bị tắt nguồn, màn hình tối đen.
Cơ thể bị nhồi vào chân không, bị tước đi thị giác và thính giác.
Sau khi ý thức bị rút ra một lát, thông tin quen thuộc lại xuất hiện trong đầu cậu.
[Kí chủ đã chết, kích hoạt kỹ năng bị động]
[Kỹ năng: Quay ngược thời gian (có thể quay trở lại mười phút trước khi chết, được kích hoạt bị động, chỉ một lần)]
Cơ thể dần dần có cảm giác, như thể tỉnh dậy từ trạng thái đóng băng.
Cậu lại sống lại một lần nữa.
Nhìn xung quanh, trời đã tối.
Trên cánh cổng trước mặt có ghi dòng chữ "Rạp cô bé quàng khăn đỏ".
Lại nhìn cơ thể mình, không phải là mosaic đơn giản, mà là bàn tay đầy cảm giác thực.
Cậu vẫn còn cơ thể của mình.
Có vẻ như thời gian quay ngược trở lại trước khi cậu bước vào "Rạp cô bé quàng khăn đỏ".
Cơ thể cũng trở lại trạng thái sau khi rượt đuổi kịch liệt.
Thở hồng hộc, tim đập nhanh.
Đỗ Nhất Tân lắc đầu, cố gắng làm rõ mạch suy nghĩ.
Điều chắc chắn bây giờ là cậu đã chết trong "Rạp cô bé quàng khăn đỏ", được hồi sinh bằng "Kỹ năng chìa khóa" một lần nữa.
Và "chỉ một lần" có nghĩa là cơ hội này sẽ không bao giờ xảy ra nữa.
Chiếc gậy kim loại tả tơi kia khiến cậu rất lo lắng cho tình hình của Ứng Thịnh, nhưng dù cậu có xông bừa vào lúc này thì chỉ sợ cậu cũng sẽ chết thảm.
Tuy nhiên, cậu có lẽ đã hiểu rõ cách qua cửa của "Rạp cô bé quàng khăn đỏ".
Đầu tiên, bên trong tương tự như game RPG chơi hồi nhỏ, các NPC đều mạnh một cách quái dị, chắc chắn không thể làm liều bằng vũ lực.
"Vật phẩm" có thể hữu ích, nhưng cũng phải chọn chính xác.
"Vật phẩm" là quà lưu niệm từ các rạp truyện cổ tích khác.
Nếu xem xét thứ tự qua cửa thì "Cô bé quàng khăn đỏ" hẳn phải là cái cuối cùng.
Cô bé quàng khăn đỏ thích hoa trong "Rạp người đẹp ngủ trong rừng", mà những nhân vật còn lại trên sân khấu - sói xám lớn, thợ săn và bà ngoại, có lẽ tương ứng với quà lưu niệm của "Rạp ba chú lợn con", "Rạp công chúa Bạch Tuyết" và "Rạp nàng tiên cá".
Trong truyện cổ tích còn có "Mẹ của cô bé quàng khăn đỏ", nhưng không có nhiều đất diễn.
Mà trò chơi bắt đầu từ khi cô bé quàng khăn đỏ lên đường nên có thể bỏ qua nhân vật này.
Nhiệm vụ cấp thiết nhất là phá đảo các rạp cổ tích còn lại càng sớm càng tốt, lấy được quà lưu niệm rồi đến khiêu chiến "Rạp cô bé quàng khăn đỏ".
Đỗ Nhất Tân không dám chậm trễ, quay lại chỗ ngoài "Rạp ba chú heo con" thì