Ăn xong bữa, cô phụ giúp Cửu Chấn bê dọn, anh tối nào cũng phụ trách nhiệm vụ rửa bát.
Thường thường thì hai người sẽ ngồi xem ti vi nếu đã xong bữa nhưng giờ đây cô chỉ chần chừ ngoài phòng khách 1 lúc rồi lại trở về phòng mình, chốt cửa.
Thụy Ly đi đi lại lại trong phòng, tay đưa lên miệng vê van, khuôn mặt đầy sự âu lo.
Thụy Ly lấy máy điện thoại, nhấc máy gọi cho cô bạn thân bên Anh- Trác Tâm.
Sau 1 hồi đợi thì Trác Tâm mới chịu nhấc máy, Thụy Ly gằn giọng:
- Con này làm gì lâu thế? Để tao đợi nãy giờ phát chán....!
Trác Tâm lộ rõ vẻ mệt mỏi qua đầu dây, đáp:
- Đang mệt lắm đây...!Sao, cuộc sống như nào rồi? Lâu lắm mới thấy gọi tao...!
Thụy Ly hơi trùng giọng xuống:
- Ờ...!ừm, cũng bình thường thôi, tao vẫn khỏe...!À cũng hồi phục ít kí ức trước đây nữa...!
Trác Tâm bất ngờ, cô hỏi:
- Thật sao? Vậy mày thấy như nào? Kí ức đó ra sao?
Thụy Ly như muốn né tránh, cô nói:
- Thôi cũng không có gì...!À còn tầm 1 tháng nữa là mày sinh đúng không?
Cô bạn thân trở lại giọng điệu ban đầu, uể oải đáp:
- Đang mệt lắm đây...!Người thì nặng khệ nệ, lúc nào cũng nôn nao ấy....!
Thụy Ly nói ngay:
- À hay hôm nào đó, tao bay về Anh được không?
Trác Tâm hét toáng lên trong điện thoại:
- Ôi trời thật sao? Tao nhớ mày lắm đấy...!Ha ha.
.....!
Kết thúc cuộc trò chuyện, một phần Thụy Ly muốn hỏi thăm sức khỏe của Trác Tâm, một phần muốn gợi chuyện trở lại Anh.
Cô sẽ đặt chuyến bay gần nhất, càng ngày cô càng cảm thấy bản thân không an toàn chút nào.
Thụy Ly chỉ mong được rời khỏi nơi đây.
Không biết điều này có thành được hay không nữa.
Bên phòng Cửu Chấn, anh đưa tay lên tháo tai nghe xuống, toàn bộ cuộc trò chuyện giữa cô và người bạn thân đã bị anh nghe trọn.
Cửu Chấn thở dài, nói:
- Chắc trêu đùa em đến đây đủ rồi...!
Sáng hôm sau Cửu Chấn đi làm, anh cho phép cô nghỉ ngơi tuần này.
Thụy Ly thực sự càng muốn như vậy.
Mọi hôm đi phòng Cửu Chấn đều đóng cửa nhưng hôm nay thì không, cửa phòng mở toang ra, ánh nắng chiếu yếu ớt qua rảnh rèm cửa.
Thụy Ly ngập ngừng đi vào, nhẹ nhàng kéo tấm rèm ra để sáng căn phòng hơn.
Cô chầm chậm dò xét từng thứ một, lần lượt rồi mạnh bạo hơn, chính là đang tìm kiếm lại những tấm ảnh mà hôm trước mình đã thấy.
Thụy Ly cẩn trọng xem mọi tập tài liệu nhưng không thể thấy.
Kì lạ thay là trong ngăn tủ của Cửu Chấn có rất nhiều giấy vệ sinh, cô không hiểu anh cần dùng chúng lắm đến vậy.
Cả 1 hồi lục lọi, cô cũng không thu được gì.
Thụy Ly vẫn không từ bỏ, cô chổng mông cúi đầu xuống chân giường, chân tủ, tìm mọi ngóc ngách.
Camera nhỏ được Cửu Chấn lắp trong phòng đã quan sát mọi hành động của Thụy Ly, từ cách cô bước vào e dè cho đến lúc quậy tung căn phòng lên.
Giờ đây Cửu Chấn ngồi