Tư thế này hay còn gọi là doggy.
Anh vớ lấy miếng vải bị xé rách buộc chặt tay cô sau lưng, tay mình cầm chắc eo mông rồi mạnh mẽ đâm từ vật từ sau vào.
Ban nãy nhẹ nhàng cô không muốn, lại đi gắt gao mút chặt làm cự vật đau điếng người.
Bây giờ chính anh sẽ đòi lại sự thỏa mãn, trị cô bé này một phen.
Thụy Ly bị lật người rồi trói tay rất nhanh, chưa kịp phản bác.
Đến khi xong xuôi thì đã sắp bị làm bạo.
Cô nỉ non kêu lên:
- Ngô..
Không chịu...!Ưm...!
Cửu Chấn cười phá lên, tét mạnh hai bên mông.
Sau đó là cú thúc của cự vật, đâm vài tư mật không kiêng nể.
Cự vật bây giờ trướng to hơn ban nãy, ra vào sâu, hai vách thịt hồng nộn của cô liên tục ra tiếng nhóp nhép, nhóp nhép.
Bắt đầu tư mật cảm nhận cái đau, bên dưới bị thúc mạnh nên giờ Thụy Ly không còn thoải mái nữa, cô rên rỉ khóc nấc lên:
- Hức hức...!Chậm..
Chậm nga
Cửu Chấn coi như không nghe, ra vào mãnh liệt hơn.
Hai ngón tay anh để chữ V, móc xuống hoa nguyệt căng hai vách thịt ra để tư mật được mở rộng, đón lấy cự vật thêm nồng nhiệt.
Cả đêm đó Cửu Chấn hết lần này đến lần khác tự sướng cho mình, Thụy Ly mềm nhũn người ra như bún, chỉ biết theo sự sắp đặt của anh.
Rên la khản đặc cổ cô lại.
Cự vật vừa rút ra, hai bên mông đang giương cao của cô ngã phịch xuống giường.
Hai bắp đùi nhỏ run run lên từng đợt.
Cửu Chấn cả người đẫm mồ hôi, bên khóe môi nhếch lên thỏa mãn.
Anh căng hai đùi sang hai bên, cúi xuống đưa lưỡi mình liếm qua lớp thịt, ngậm hạt lựu như chiếc kẹo mút rồi nhả ra, trườn lưỡi xuống liếm sâu vào tư mật một chút.
Từ nãy anh bắn bao nhiêu đợt dịch vào rồi, u cốc bên trên phình nhẹ ra.
Coi như liếm láp như này là vệ sinh sạch cho cô khỏi nhớp nháp.
Anh ngắm nhìn lại hoa nguyệt bị mình tàn phá, vách thịt hai bên đỏ tấy, tư mật vẫn nhạy cảm mà giật giật lên.
Anh quay ra vuốt ve tấm lưng tím bầm rồi đỏ ửng của cô.
Lật người cô lại, nơi bụng in hằn cả vết răng của Cửu Chấn.
Khuôn mặt Thụy Ly nhợt nhạt đi, hai cánh môi còn run rẩy kịch liệt, tóc tai rối bời bết lại.
Cửu Chấn vẫn còn ham, anh dựng cô dậy, nhẹ nhàng mở khuôn miệng cô ra, đưa đẩy cự vật vào.
Thụy Ly chống đối, cô giẫy ra nhưng không thành, cự vật đang ra vào sâu tậm cuống họng, anh mê hoặc nói:
- Ngoan nào...!Một chút thôi...!
Một chút của anh là không biết thời gian bao lâu mới chịu rút ra.
Cự vật liên tục bắn tinh dịch, đầy bứ cả miệng nhưng Cửu Chấn bóp mồm cô lại, nói:
- Nuốt vào...!
Cổ họng vừa trườn đống dịch đó là lại một đợt khác đầy ụ trong khoang miệng.
Nhớp quanh miệng.
Mãi một lúc sau, Cửu Chấn rút hẳn cự vật ra, anh cúi xuống hôn lên môi cô âu yếm, thủ thỉ bên tai:
- Em không làm tôi thất vọng...!
Cô không nhớ mọi chuyện như nào nữa.
Có lẽ anh đã cho cô được nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau
Thụy Ly mềm oặt người, cô đang được ủ chặt trong vòng tay Cửu Chấn cả trong lẫn ngoài.
Sở dĩ nói vậy vì ngay dưới tư mật đang còn giao phối với cự vật được đút sâu vào trong.
Thụy Ly không tài nào rút ra được, nhìn lên anh đang nằm ngủ ngon lành.
Cô nhớ lại trận