Gần hết 1 tuần, hôm nay là ngày Cửu Chấn về nước.
1 tiếng trước khi ra sân bay, Cẩm Nhuệ và Mị Nguyệt đã lên phòng sửa soạn giúp Thụy Ly, giúp cô chuẩn bị đầu tóc, quần áo chỉnh chu chút nữa ra đón anh.
Từ hôm mọi người trong nhà biết Thụy Ly có thai, ai ai cũng vui mừng và hoan hỉ vô cùng.
Thụy Ly muốn giữ riêng làm bất ngờ nên dặn mọi người bí mật không nói cho anh biết.
Chính cô sẽ là người nói ra, cô muốn xem vẻ mặt hạnh phúc, tươi cười của Cửu Chấn sẽ ra sao.
Thụy Ly diện lên mình chiếc váy suông dài, màu vàng rám thật đẹp.
Cô xỏ một đôi giày đế bệt, đầu đội thêm một chiếc mũ rộng vành, thả tóc ra sau lưng.
Tài xế bắt đầu chở cô đến sân bay, 30 phút nữa Cửu Chấn sẽ đáp đất.
Có thai được 1 tháng, cô làm gì cũng cẩn thận, hầu như không dám đi lại xung quanh, lúc tắm sợ trơn trượt nên cũng nhờ Cẩm Nhuệ phụ giúp.
Lên xuống cầu thang thì bám chặt thành, bước từng bước một.
Có thể thấy cô trân trọng sinh linh này đến nhường nào.
Ra đến sân bay, Thụy Ly đi lại sảnh, chờ máy bay riêng của anh đáp xuống khu này.
Cô đứng mà nhún chân ngó nghiêng, trong lòng bồn chồn không thôi, ngóng đợi từng giây phút một.
15 phút sau, chiếc máy bay chở Cửu Chấn đã dần đà tiếp xuống đường băng.
Cửa máy bay mở ra, bước xuống ngay lập tức là Cửu Chấn.
Anh nhìn đã thấy cô, trong lòng hạnh phúc nhường nào.
Cả hai người ôm nhau thật chặt, tựa như bao năm xa cách giờ mới gặp lại.
Cửu Chấn ôm chặt lấy cô, một tay vòng dưới eo, một tay ôm lên đầu, rúc vào khe cổ cô, miệng anh thủ thỉ:
- Em không làm tôi thất vọng...!Khi đáp chuyến bay tôi chỉ sợ không thấy em...!Lại chán nản như lần trước...!Điều đó đã không xảy ra...!Cảm ơn em
Thụy Ly phì cười, cô bị anh ôm chặt cứng người, chân nhún lên đang mỏi rồi.
Hơi ẩn người ra, cô nói:
- Em đã hứa là đón anh...!Em sẽ làm
Cả hai buông nhau ra, chạm nhìn nhau bằng ánh mắt trìu mến.
Thụy Ly nói tiếp:
- Hôm nay...!ngoài em ra, còn một nhân vật quan trọng khác cũng đón chào sự trở về của anh đấy
Cửu Chấn nhíu mày hiếu kì, hỏi:
- Là người tài xế đi cùng em sao?
Thụy Ly ủn anh ra, đấm vào ngực anh một cái rồi đưa ra một tờ giấy, miệng nói nhỏ:
- Nhân vật bảo bối này đây....!
Cửu Chấn đọc kĩ một lúc, quay ra nhìn cô rồi lại đọc kĩ lại tờ giấy.
Cuối cùng anh run run lên hỏi:
- Em...!Em có thai?
Thụy Ly gật đầu, bĩu môi:
- Sao chứ? Anh không thích à?
Cửu Chấn ngu ngốc hỏi tiếp:
- Con của anh...!Con của anh đúng không?
Cô dễ cáu, nổi đóa lên:
- Ai hành hạ tôi lên bờ xuống ruộng, liệt giường mấy ngày? Không anh chứ ai?
Cửu Chấn như vỡ òa trong hạnh phúc, anh bế nâng cô lên cao, xoay mấy vòng liền, luôn miệng nói:
- Ôi trời ơi...!Thụy Ly của tôi.
Tôi yêu em, ha ha...!
Bầu mới 1 tháng nên bụng còn nhỏ, chưa rõ bào thai lúc siêu âm.
Nhân cơ hội này thì Cửu Chấn nhanh chóng "rước nàng về