" Xong rồi, đi thôi hai đứa " dì Vương cùng chú Hàn từ lúc nào đứng ở sau lưng bọn họ.
" Vâng "
4 người cùng nhau lên chiếc xe hơi đen đắt tiền đang đợi sẵn rồi phi xe đến một căn biệt thự cổ, nhìn vô cùng đẹp và sang trọng.
Họ xuống xe rồi đi vào trong.
Ở trong căn phòng khách lộng lẫy, một cụ ông đang ngồi ở sofa nhâm nhi một cốc trà và thưởng thức giai điệu nhẹ nhàng phát ra từ đĩa nhạc.
" Bố ơi, chúng con về rồi " chú Hàn nói.
Nghe thấy tiếng nói, ông cụ quay mặt lại, nhìn chưa đầy 10s lại quay mặt lên, không quan tâm đến bọn họ.
" Các người còn nhớ đến ông cụ già này à? "
" Ông nội...!"
Dì Vương với chú Hàn đi đến ngồi cạnh hai bên ông, còn Hàn Thất Bát dẫn Xuân Nghi ngồi ghế đối diện.
" Bố ơi, đừng giận nữa mà, mấy tháng nay hơi bận nên không qua thăm bố được " dì Vương nói.
Trung bình một năm mọi người qua thăm ông 3 lần.
Nhiều lần chú Hàn muốn đưa ông về Việt Nam nhưng ông nhất quyết không muốn đi, chỉ muốn ở lại Mỹ.
Không ai biết lí do vì sao và ông cũng không nói, có lẽ là do Mỹ là nơi ông và vợ ông đã gắn bó với nhau hơn nữa đời người, bà cũng đã mất ở tại nước Mỹ nên ông không muốn về mà chỉ muốn ở lại nơi đây.
Từ khi vợ ông mất ông cũng trở nên buồn bã, ít nói, và luôn cáu gắt với mọi người.
" Tôi không dám giận mấy người.
Mà các người về đây dẫn theo người ngoài làm gì ? " ông cau mày nhìn Xuân Nghi.
" Con chào ông ạ " cô lễ phép đứng dậy cúi người, trong lòng vô cùng hoang mang lo sợ, có vẻ ông không thích cô cho lắm.
" Đây là Xuân Nghi, bạn gái của tiểu Bát đấy, con có kể cho bố nghe mấy lần, chắc bố quên rồi "
Ông không nói gì mà nhìn Xuân Nghi rất lâu làm cho cô vô cũng hoảng sợ.
Nhìn lại bản thân mình, cô thấy mình ăn mặc hơi bình thường, chẳng nhẽ vì thế ông mới nhìn cô như thế sao??
" Sao..
ông nhìn con lâu vậy ạ ? " Xuân Nghi nhỏ giọng hỏi.
" Con...!lại đây " ông thẳng chân đạp chú Hàn đang ngồi cạnh ra chỗ khác, sau đó vỗ vỗ bên cạnh, ý muốn Xuân Nghi ngồi ở đó.
Cô và mọi người vô cùng khó hiểu nhưng cô vẫn ngoan ngoãn đi đến, ngồi cạnh ông.
Lúc này ông lại càng nhìn cô chầm chầm và lâu hơn, sau đó mới cất giọng nói.
" Con tên là gì ? "
" Mai Hoàng Xuân Nghi ạ..
"
" còn bà ngoại con? " Khuôn mặt ông vô cùng nghiêm túc hỏi.
" Dạ bà ngoại con tên là Diệp An Thủy ạ..
" cô thắc mắc không biết ông hỏi tên bà ngoại cô làm gì, nhưng cũng rất nhanh trả lời.
Ông khựng lại một