Công nương Capheny ngay từ đầu đã cảm thấy việc một cô gái phải trở thành kỵ sĩ thật là đáng ghét.
"Cani à…"
Công tước cầu xin ôm lấy vai của vợ mình.
"Một Cantaria chắc chắn sẽ sở hữu tài năng rất tuyệt vời, chẳng lẽ để con gái chúng ta sống như một tiểu thư quý tộc rảnh rỗi và vô dụng, tầm thường thật sự tốt hay sao? Cani ơi…"
Công nương Capheny nhíu mày.
"Như vậy cũng không hay lắm…"
Khi Công tước đang bừng bừng hy vọng về việc chữa trị tâm lý cho Sia, đột nhiên Sia ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào ngài.
"Si… Sia?"
Đôi mắt vàng lấp lánh đẫm nước mắt kia như đang đâm ngàn nhát dao vào trái tim của Lucian De Cantaria. Kể cả khi ngài Công tước cố gắng cỡ nào cũng không thể chống lại nổi khuôn mặt đáng thương đó.
"Cha ơi…"
Công tước Lucian cắn răng tới bật máu trước tiếng nỉ non thật xót xa của Sia.
"Sia ghét cầm kiếm lắm… Sia không muốn tổn thương bất cứ ai hết. Chỉ cần nghĩ tới máu là khiến con thấy trái tim này rất đau đớn, rất khó thở rồi!"
Arian nhắm mắt với hai hàng nước mắt lặng lẽ rơi. Còn hai vợ chồng Công tước đều giơ tay đầu hàng.
"Sia quá thánh thiện… thật sự quá thánh thiện!!!"
"Lucian! Không có bất cứ thương lượng nào nữa, Sia sẽ không học kiếm thuật và ma