Lần đầu tiên nhìn thấy Lục Lệ Hành, ánh mắt của phó đạo diễn Lâm như sắp phát ra tia lửa.
“Kỷ Khinh Khinh, anh ta là ai?”
Anh ta không biết Lục Lệ Hành.
Anh ta không nhận ra Lục Lệ Hành cũng không có gì lạ.
Lục Lệ Hành không chỉ là một doanh nhân xuất sắc mà còn là một người cuồng công việc, thái độ làm người người khiêm tốn, lại hiếm khi lộ diện, hơn nữa anh cũng không có quan hệ gì với phó đạo diễn Lâm, lại không có ai giới thiệu, vì thế việc hai người không quen biết cũng là chuyện bình thường.
Nhắc mới nhớ, thật ra tối nay phó đạo diễn Lâm cũng không nghĩ sẽ đến đây.
Tối nay trong lúc đoàn phim đang quay cảnh đêm, anh ta nghe nhân viên công tác nói người quản lý của Kỷ Khinh Khinh muốn tìm mình.
Anh ta nhớ người quản lý của Kỷ Khinh Khinh là Mạnh Tầm, thế nên khi nhìn thấy người tìm mình là Tần Việt, anh ta còn đang thắc mắc không biết Kỷ Khinh Khinh đã đổi người quản lý khi nào.
Tần Việt tới để trao đổi về việc ngày mai Kỷ Khinh Khinh sẽ gia nhập đoàn phim của anh ta, lúc này anh ta mới biết thì ra Kỷ Khinh Khinh đã được vào đoàn.
Trước khi Kỷ Khinh Khinh xảy ra chuyện, Lâm Nhạc vẫn luôn nhớ đến giao dịch với Kỷ Khinh Khinh, thế nhưng lại bị cô qua loa trì hoãn suốt hai tháng, hơn nữa lại ra vẻ như muốn quỵt nợ.
Anh ta vẫn luôn hối hận vì lúc trước đã nhìn lầm người, công sức đi cửa sau cho Kỷ Khinh Khinh coi như lãng phí, tạo cơ hội không công cho Kỷ Khinh Khinh.
Nhưng anh ta không ngờ ngay ngày hôm sau Kỷ Khinh Khinh lại xảy ra chuyện.
Điều khiến anh ta bất ngờ là, chỉ trong một tháng sau chuyện của Kỷ Khinh Khinh đã có kết luận trên mạng, hơn nữa còn có thể tẩy trắng như không có gì.
Sau khi biết Kỷ Khinh Khinh không bị ảnh hưởng gì, anh ta chờ cô gia nhập đoàn phim của mình.
Khi vừa nghe tin cô đến, anh ta nửa đêm không ngủ được vội vàng chạy đến chỗ cô.
Hôm nay anh ta muốn nhìn xem Kỷ Khinh Khinh sẽ định qua mặt mình như thế nào.
Nhưng anh ta không ngờ ngoài cô ra, trong phòng này còn có một người đàn ông khác.
"Anh ấy..." Kỷ Khinh Khinh ngập ngừng nói: "Là bạn trai của tôi."
"Bạn trai?" Ánh mắt phó đạo diễn Lâm đánh giá cả người Lục Lệ Hành, anh ta đột nhiên hiểu ra, tức giận nói: "Kỷ Khinh Khinh, cô thật sự định qua cầu rút ván? Đưa bạn trai đến đoàn phim để bảo vệ mình sao?"
"Phó đạo diễn Lâm, bây giờ đã muộn rồi, anh có gì muốn nói thì ngày mai đến phim trường rồi nói sau." Kỷ Khinh Khinh nháy mắt với anh ta rồi mạnh mẽ đẩy người ra.
Từ lời của phó đạo diễn Lâm, cô đoán Kỷ Khinh Khinh lúc trước đã có giao dịch không thể cho người khác biết với phó đạo diễn Lâm.
Việc hơn nửa đêm anh ta còn tới gõ cửa, ý đồ như thế nào không cần nói thì ai cũng biết.
Nếu Lục Lệ Hành không ở đây, cô sẽ đánh chết cũng không thừa nhận rồi sẽ thẳng thừng đuổi người ra ngoài, thế nhưng vì có anh ở đây, cô sợ phó đạo diễn Lâm sẽ nói thẳng ra giao dịch giữa bọn họ.
Kỷ Khinh Khinh thở dài, đo do nguyên chủ để lại thật sự quá lớn!
Phó đạo diễn Lâm có thể đã bị Kỷ Khinh Khinh lừa vài lần nên không chấp nhận: "Kỷ Khinh Khinh, cô đừng có giả bộ với tôi, hết lần này đến lần khác cô đều qua mặt tôi, cô nghĩ tôi không biết trong lòng cô đang nghĩ gì sao.
Cô cảm thấy mình đã lấy được vai nữ hai, thời gian bấm máy của đoàn phim cũng đã lâu như vậy thì sẽ không đổi người nên cô mới không hề sợ hãi, muốn đá tôi đi phải không?"
Kỷ Khinh Khinh nghe anh ta nói, trong lòng càng lạnh hơn, cô cắn răng nghiến lợi liên tục nháy mắt: "Anh nói bậy bạ gì đó! Không có chuyện gì cả!"
"Không có chuyện gì? Cô không muốn bạn trai cô biết bộ mặt thật của cô chứ gì? Nhưng nếu cô không muốn bạn trai cô biết, vậy cô dẫn anh ta tới đây làm gì?" Phó đạo diễn Lâm nhìn Lục Lệ Hành: "Anh có biết làm sao bạn gái anh lấy được vai nữ hai không?"
Lục Lệ Hành đứng đó, ánh mắt lạnh lẽo nheo lại, thậm chí còn thân thiện đề nghị: "Hay là ngồi xuống rồi từ từ nói?"
"Này, anh làm gì vậy? Anh tin tưởng anh ta mà không tin em à?" Kỷ Khinh Khinh quay đầu nhìn Lục Lệ Hành.
Tên khốn khiếp này thật sự muốn đào tới cùng để cho cô bẽ mặt hả?
Lục Lệ Hành không hề để ý tới cô.
"Được thôi." Lâm Nhạc cười lạnh nhìn Kỷ Khinh Khinh, ngồi trên ghế sô pha với Lục Lệ Hành.
"Anh vừa mới nói, làm sao bạn gái Kỷ Khinh Khinh của tôi lấy được vai nữ hai?"
Lâm Nhạc chế nhạo: "Lúc đầu nếu không phải có tôi, anh nghĩ cô ta có thể giành được vai nữ hai sao? Anh có biết bộ phim này của chúng tôi có rất nhiều diễn viên tranh giành vai diễn không? Kỷ Khinh Khinh xét về kỹ năng diễn xuất cũng không có, độ hot lại chẳng ra sao, chỉ là một ngôi sao toàn bị bôi đen, cô ta có thể lấy được vai diễn này chẳng qua là nhờ tôi đã nói đỡ cho cô ta trước mặt đạo diễn thôi!"
Nói đến đây, Lâm Nhạc dựa vào ghế sô pha sau lưng, hai chân bắt chéo, vô cùng tự đắc, anh ta giễu cợt nói: "Lúc đầu Mạnh Tầm đến thuyết phục tôi, việc thành tôi sẽ được nhận năm trăm nghìn và được ngủ với cô ta một đêm, vai diễn này của bạn gái anh được nhận bằng cách này đấy, anh có biết không?"
Kỷ Khinh Khinh đoán những gì Lâm Nhạc nói có lẽ là sự thật nhưng chuyện này cũng không liên quan gì đến cô.
Dù sao trước khi nguyên chủ lấy được vai diễn này, cô ấy đang ở bên Cô Thiếu Ngu.
Lúc đó cô ấy rất nghiêm túc với mối quan hệ này, xem Cô Thiếu Ngu như bạn trai thật sự của mình, quyết tâm không làm một người phụ nữ lẳng lơ trong giới giải trí, sao có thể vì một vai nữ hai mà chấp nhận ngủ với Lâm Nhạc một đêm được?
Kỷ Khinh Khinh cảm giác bên trong chuyện này còn có uẩn khúc gì đó.
Chỉ là hơn nửa đêm, cô bị...!kim chủ cũ tìm tới cửa với ý định bắt cô ngủ với người ta theo thỏa thuận ngày xưa, liệu Lục Lệ Hành có cảm giác anh đang bị cắm sừng không?
"Lại đây." Lục Lệ Hành quay đầu nhìn cô.
Lương tâm Kỷ Khinh Khinh có chút cắn rứt, suy nghĩ một hồi thì thấy có lẽ mình đã quá sợ hãi.
Sự thật như thế nào còn chưa được sáng tỏ, Lâm Nhạc có thể mở miệng nói, chẳng lẽ cô không thể sao?
Kỷ Khinh Khinh đi thẳng tới trước mặt Lục Lệ Hành, cúi đầu nhìn phó đạo diễn Lâm: "Tôi nói chứ phó đạo diễn Lâm, anh thật không hổ danh là đạo diễn, mở miệng ra có thể nói mạnh mẽ như vậy, nội dung vở kịch thật sự rất hay."
"Cô có ý gì?"
Kỷ Khinh Khinh ngồi bên cạnh Lục Lệ Hành, chính nghĩa nói: "Tôi có ý gì anh không biết sao? Nãy giờ anh nói những thứ này trước mặt bạn trai tôi, anh có chứng cứ không?"
Phó đạo diễn Lâm vỗ bàn đứng dậy, tức giận nói: "Cô muốn qua cầu rút ván, định quỵt nợ tôi sao?"
Kỷ Khinh Khinh co rụt cổ lại, bắt đầu sử dụng kỹ năng diễn xuất của mình, cô nhìn Lục Lệ Hành bằng ánh mắt đáng thương: "Chồng ơi, anh đừng tin những lời nói bậy bạ của anh ta, anh với em sống chung với nhau lâu như vậy, chẳng lẽ anh còn không nhìn ra em là người thế nào sao? Làm sao em có thể là người phụ nữ có thể bán đứng thân thể của mình để thăng tiến chứ!"
...Giá trị sinh mạng +1, giá trị sinh mạng hiện tại là bảy giờ."
Lục Lệ Hành cau mày lại: "Nói hay lắm."
Kỷ Khinh Khinh thấp giọng ho khan: "Em chưa từng làm vậy."
Phó đạo diễn Lâm này cũng thật liêm khiết đấy nhỉ, quy tắc ngầm trong giới giải trí này không phải đều là ngủ rồi mới làm việc sao?
Chưa ngủ đã làm xong chuyện rồi?
"Chưa từng làm? Thẻ ngân hàng ngày đó Mạnh Tầm đưa cho tôi vẫn còn đây, cô đừng có mà cãi."
Lục Lệ Hành giương mắt nhìn anh ta: "Vậy thì sao?"
Lâm Nhạc cười mỉa: "Kỷ Khinh Khinh, tôi nói thẳng với cô nhé! Tôi cũng lười đi dây dưa với cô chuyện này, cô không muốn cũng được, coi như việc này là tôi chịu thiệt, dù sao bây giờ tôi không có hứng thú với cô nữa.
Như thế này đi, nếu cô vẫn muốn gia nhập vào đoàn phim, vậy thì cô hãy đưa cho tôi thêm một triệu nữa, nếu không, ngày mai cô mau cút ra khỏi đoàn phim đi!"
Kỷ Khinh Khinh khinh thường nhìn anh ta.
Một phó đạo diễn cũng dám nói xằng bậy như vậy, thật sự coi chồng cô là vô hình sao?
Cô hắng giọng: "Phó đạo diễn Lâm, tôi cảm thấy chúng ta có chút hiểu lầm, anh nói người quản lý trước kia của tôi Mạnh Tầm tìm anh, thế nhưng tôi chưa từng nói với chị ta là muốn dùng năm trăm nghìn với một đêm của mình để đổi lấy nhân vật này."
"Hiểu lầm? Vậy lúc đầu khi được nhân vật này, sao cô không nói là hiểu lầm? Cô nghĩ thực lực của cô có thể giành lấy được nhân vật này sao? Bạn trai cô cũng ở đây, tôi cũng không làm khó hai người, đúng một triệu, thiếu một đồng cũng không được," Anh ta nhìn Lục Lệ Hành, thái độ ngang ngược, đùa cợt nói: "Nếu như anh cảm thấy một đêm của bạn gái anh không tới một triệu thì cứ xem như tôi chưa nói gì."
"Một triệu? Phó đạo diễn Lâm, anh có tin tôi tố cáo anh tội tống tiền không?" Kỷ Khinh Khinh hừ lạnh: "Dù gì anh cũng là một phó đạo diễn, đã làm trong lĩnh vực truyền hình điện ảnh nhiều năm như vậy, có chút danh tiếng, anh vì một triệu mà không cần danh tiếng nữa sao?"
"Kiện tôi tống tiền? Cô Kỷ, tôi khác với cô, tôi chỉ là một phó đạo diễn, còn cô là ngôi sao.
Cô nghĩ nếu chuyện này truyền ra ngoài liệu có thể phá hủy tương lai của cô không?"
Anh ta vừa dứt lời thì chuông điện thoại của Kỷ Khinh Khinh reo lên, cô nhìn điện thoại, là Tần Việt gọi tới.
Tần Việt nghe trợ lý Ôn Nhu báo Lục Lệ Hành đến đây nên lập tức chạy tới.
"Vẫn chưa ngủ." Vừa nói Kỷ Khinh Khinh vừa đứng dậy ra mở cửa.
Tần Việt bước vào, hít thở dồn dập, hơi thở có chút hỗn loạn.
Anh ta đi tới trước mặt Lục Lệ Hành, thấy phó đạo diễn Lâm ở đây thì cũng không ngạc nhiên, thậm chí còn tưởng rằng người này đang nói chuyện với Lục Lệ Hành.
"Tổng giám đốc Lục, xin lỗi, lúc anh gọi điện tôi đang bận, anh thấy hay là bây giờ tôi đổi cho anh phòng khác nhé?"
"Tổng giám đốc Lục?" Phó đạo diễn Lâm ngơ ngác nhìn Tần Việt: "Anh ta là?"
Tần Việt cũng thắc mắc: "Anh không biết sao? Để tôi giới thiệu với anh, đây là tổng giám đốc Lục của tập đoàn chúng tôi."
Mọi người đều biết giải trí Thiên Ngu chịu sự quản lý của Lục Thị, mà tổng giám đốc Lục của Lục Thị, thực sự tính ra cũng chỉ có một người.
Chính là Lục Lệ Hành.
Ai mà không biết Lục Lệ Hành chứ? Giá trị và sức nặng của anh đủ để ngồi ngang hàng với các đạo diễn danh tiếng quốc tế, bình thường không thể gặp mặt trực tiếp được.
Nhớ lại những lời mình vừa nói, tim của phó đạo diễn Lâm đập rộn ràng, anh ta hít một hơi, sững sờ vài giây, sau đó chợt ngồi dậy từ ghế sô pha: "Tổng giám đốc Lục? Anh...!Anh là tổng giám đốc Lục?"
Lục Lệ Hành nhướn mày, ánh mắt lạnh lẽo: "Phó đạo diễn Lâm, anh còn chưa nói xong mà, ngồi xuống nói tiếp đi."
Trong lòng phó đạo diễn Lâm trống rỗng, anh ta nhìn Kỷ Khinh Khinh, vô thức nuốt một ngụm nước miếng.
Anh ta biết người đàn ông nửa đêm xuất hiện trong phòng Kỷ Khinh Khinh sẽ không phải là người bình thường, dù sao trong giới giải trí này, ngôi sao nhỏ trèo lên giường của các cậu ấm nhà giàu chỉ là chuyện cơm bữa, huống chi lúc trước Kỷ Khinh Khinh đã đi theo Cô Thiếu Ngu, đánh chết anh ta cũng không bao giờ nghĩ người trước mắt lại là Lục Lệ Hành!
Kỷ Khinh Khinh lấy đâu ra năng lực lớn như vậy, tiếp cận được Lục Lệ Hành?
Càng nghĩ càng hoảng sợ.
"Không phải đâu, tổng giám đốc Lục, anh nghe tôi giải thích, những lời tôi vừa nói..." Phó đạo diễn Lâm muốn nói những gì anh ta vừa nói đều là giả, nhưng sau khi suy nghĩ lại, những gì anh ta nói đều là sự thật, tại sao lại phải tự vả vào mặt mình chứ? Hơn nữa bên ngoài đã sớm có lời đồn về Kỷ Khinh Khinh, Lục Lệ Hành bao nuôi một ngôi sao nhỏ để giải sầu, chắc hẳn anh ta đã biết hết những chuyện này, làm sao có thể thực sự yên tâm về cô ta được?
Nhưng lúc nãy cô ta dám tự nói mình là bạn gái của Lục Lệ Hành, còn gọi “chồng ơi”, vậy mà Lục Lệ Hành lại không hề phủ nhận, điều này có nghĩa là hai người họ không phải là quan hệ bao nuôi như mình tưởng