“Con nói cái gì mà không đồng ý!” Mẹ Kỷ khó tin nhìn Kỷ Khinh Khinh: “Khinh Khinh, con vẫn chưa gả đi, khuỷu tay đã hướng ra bên ngoài rồi à?”
Kỷ Khinh Khinh nói thẳng ra: “Con đúng là chưa gả đi, nhưng mà trước đây con đưa tiền cho mẹ cũng đủ nhiều rồi.”
“Tao đẻ mày ra nuôi mày, mày đưa tao tí tiền để tao tiêu thì có làm sao?”
“Vâng, mẹ sinh tôi nuôi con, cho mẹ chút tiền tiêu đúng thật là không sao, nhưng mà khi con còn nhỏ mẹ và ba chỉ mải kiếm tiền, cơ bản là không có nhiều thời gian và sức lực chăm lo cho chúng con.
Con nghĩ rằng, trước đó con cho mẹ tiền, đã đủ để trả lại tiền phí nuôi dưỡng, thậm chí là cả ơn sinh thành của mẹ, con nói thật với mẹ, gần đây danh tiếng của con không được tốt, tối hôm qua đưa Thanh Hề về chung cư của con đã bị phóng viên chụp được ảnh rồi, trên mạng đang truyền nhau ầm ầm.
Con đoán chừng mấy hợp đồng đại diện cho các nhãn hàng cũng không có phần của con nữa rồi, không kiếm được tiền, giá trị thương mại của con bây giờ căn bản không đến mười triệu tệ.”
“Không được! Mười triệu tệ không thể thiếu một đồng! Nếu như mày không đồng ý, tao sẽ...!tao sẽ lên mạng làm ầm lên!”
Kỷ Khinh Khinh nhìn bà ta.
Cô không hề có một chút cảm tình nào đối với mẹ Kỷ, nếu như bà ta không phải là mẹ của “Kỷ Khinh Khinh”, thì chuyến này, cô cơ bản là không tình nguyện đến.
“Vậy được thôi, mẹ làm ầm lên đi, dù sao thanh danh trên mạng của con cũng đủ kém rồi, cũng không cần để ý một chút chuyện cỏn con của mẹ.
Hơn nữa, con cho rằng con đối xử với mẹ cũng tận tình tận nghĩa rồi.
Nếu như mẹ một hai đòi làm ầm ĩ lên, vậy thì sau này mẹ cố gắng giữ gìn sức khỏe.” Nói xong liền nắm tay Lục Lệ Hành, đứng dậy.
“Đứng lại!” Mẹ Kỷ thấy cô muốn đi thì sốt ruột: “Khinh Khinh, mấy lời này của mày là có ý gì?”
“Mẹ cũng biết có ý gì mà.
Là do mẹ quá đáng quá mức, con cho mẹ bao nhiêu tiền như thế, mẹ không hề biết đủ là gì!” Kỷ Khinh Khinh nói to: “Hôm này con đến đây muốn nói cho mẹ chuyện con sắp sửa kết hôn này, không phải là để hỏi ý kiến của mẹ, càng không phải là đến hỏi mẹ cần bao nhiêu tiền sính lễ, đối với con mà nói, mẹ đồng ý thì làm đám cưới mọi người cùng vui, nếu như mẹ không đồng ý, vậy thì đám cưới của con chỉ thiếu một mình mẹ mà thôi! Còn nữa rõ ràng mẹ cho rằng anh ấy không có tiền, lại còn nhất quyết phải đòi mười triệu tiền sính lễ, mẹ không hề xem hạnh phúc cả đời của con ra gì đúng không? Nếu mẹ đã nói như thế, vậy thì thật ngại quá, chúng con không có, một đồng cũng không có!”
Mẹ Kỷ từ trước đến giờ cũng chưa từng thấy thái độ của Kỷ Khinh Khinh cương quyết như vậy.
Hơn nưa nghe thấy cô nói như vậy, đây chẳng lẽ là thà rằng cắt đứt quan hệ cũng không muốn đưa mười triệu tệ à?
“Con ngồi xuống trước đã, mẹ không có ý đó.” Bà ta liếc nhìn Lục Lệ Hành, không biêt rằng người đàn ông này có tiền hay không, chỉ dựa vào cái khuôn mặt là đã lừa được con gái bà vào tay: “Mẹ cũng chỉ nghĩ là...!lúc về già còn có nơi nương tựa, nếu như con cảm thấy mười triệu quá nhiều, thì chúng ta bàn bạc một chút.”
Kỷ Khinh Khinh nhìn ba ta: “Mẹ cho rằng bao nhiêu thì thích hợp?”
Mẹ Kỷ hắng giọng nói: “Nếu như điều kiện của cậu ta không được khấm khá, vậy thì mẹ cũng không cần mười triệu tệ nữa, một triệu tệ, một triệu tệ không được thiếu một đồng!”
Mười triệu tệ hay là một triệu tệ, đối với Lục Lệ Hành mà nói cũng không khác nhau là bao, không hề nhíu mày.
Kỷ Khinh Khinh liếc mẹ Kỷ một cái, ngồi xuống.
Mẹ Kỷ ngẩng đầu uống hai ngụm nước, mới đè được ngọn lửa trong lòng xuống.
Lúc lâu sau, mới trầm mặt nói với Lục Lệ Hành: “Nhà cậu có bao nhiêu người, nói tình trạng gia cảnh đi xem nào.”
“Ba mẹ đã mất, chỉ còn ông nội và một người em trai.”
“Ba mẹ đều qua đời rồi?” Mẹ Kỷ vội vàng nói: “Vậy nếu như sau này hai đứa có con thì chúng ta sẽ không trông hộ được, sức khỏe của bố nó không được tốt, mình mẹ chăm sóc ông ấy còn không nổi.”
Gương mặt Lục Lệ Hành không cảm xúc: “Bác yên tâm, sẽ không làm phiền bác.” Anh nói tiếp: “Vừa rồi bác cũng đã nói, con gái gả rồi giống như bát nước đổ đi, cháu hy vọng sau khi bác nhận lấy một triệu tệ xong, nếu như không có chuyện lớn bắt buộc, thì đừng đến làm phiền Khinh Khinh.”
Chỉ bằng thái độ này của Kỷ Khinh Khinh, bây giờ mẹ Kỷ cũng không có lá gan này, không dám trở mặt: “Tôi có thể xảy ra chuyện lớn gì chứ!”
Nói xong, tiếng chuông cửa vang lên.
Ba Kỷ đi ra mở cửa, là Thanh Hề.
“Thanh Hề à, con về rồi hả? Bà nó ơi, Thanh Hề về rồi.”
“Mày còn dám quay về à!” Mẹ Kỷ hét ầm lên, ánh mắt nhìn xung quanh tìm kiếm thứ để cầm lấy: “Lão Kỷ, ông bắt lấy nó cho tôi, hôm nay dù thế nào chăng nữa, tôi không đánh gãy chân nó thì không được!”
“Bố, bố cứu con với,...!anh rể! Anh rể!” Kỷ Thanh Hề nhảy nhót chui vào nhà, đột nhiên nhìn thất Kỷ Khinh Khinh và Lục Lệ Hành ngồi trên ghế sofa, như là thấy được cọng rơm cứu mạng: “Anh rể hai người phải cứu em!”
Mẹ Kỷ một tay cầm chổi lông gà, chỉ vào Kỷ Thanh Hề: “Mày gọi cậu ta là cái gì hả? Mày quen biết cậu ta?”
“Hai ngày trước gặp, mẹ, con nói cho mẹ nè, chuyện con vay nặng lãi, may mà có...”
“Khụ khụ!” Kỷ Khinh Khinh ho khan, đánh gãy lời của Kỷ Thanh Hề.
Vừa nhắc đến vay nặng lãi, mẹ Kỷ liền nổi nóng: “Mày còn dám nhắc đến chuyện vay nặng lãi à! Biến ngay, tao không có thằng con trai mất nết như mày!”
Kỷ Thanh Hề vừa nhìn thấy ánh mắt của chị gái mình thì hiểu ngay ra, vội vàng nói: “Giải quyết rồi! Giải quyết chuyện vay nặng lãi rồi!”
“Hơn ba triệu tệ mà mày đã giải quyết xong rồi á? Mày lừa ai đấy?”
“Thật đấy!” Kỷ Thanh Hề lo sợ nôn nóng nhìn chổi lông gà trên tay mẹ mình, nói: “Hai ngày trước con đã báo cảnh sát rồi, hôm náy cảnh sát gọi điện cho con nói rằng, hiện tại đã lập hồ sơ điều tra rồi, con sẽ không có việc gì.”
Mẹ Kỷ nửa tin nửa ngờ: “Thật không?”
“Tất nhiên là thật rồi!”
Mẹ Kỷ hạ chổi lông gà xuống: “Tao nói cho mày biết, mày mà dám lừa tao nữa, tao đánh chết mày!”
Kỷ Thanh Hề thở phào nhẹ nhõm, nhìn hai người Kỷ Khinh Khinh: “Chị, anh rể, sao hai người tới đây vậy?”
Ba Kỷ ngồi bên cạnh nhìn hai người: “Hay là hai đứa ở lại ăn cơm xong rồi đi?”
Mẹ Kỷ trái lại trợn mắt hung hăng lườm ba Kỷ.
Như vậy không phải là tạo phước cho bà ta cảm thấy ngột