Đôi con ngươi của Tu Thần Khước thu hẹp lại, khoé môi có đem theo chút ý cười nhàn nhạt.
"Đừng có nghĩ bậy, tôi không có ý định làm gì em."
Cố Tư Vũ cắn cắn môi dưới "Em không có nghĩ bậy gì cả nha, em chỉ là đơn giản muốn ngủ cùng anh."
Hắn quan sát biểu cảm trên khuôn mặt cô cơ hồ như là đang đánh giá, sau đó giọng nói của hắn đột ngột trầm trọng xuống kéo theo luồng không khí lạnh lẽo "Em tưởng tôi không biết lòng dạ em thế nào?"
Trong giây phút chung quanh tịch mịch tới lạ, trái tim trong lồng ngực cô nhảy vọt lên treo lơ lửng ở cuống họng. Hắn biết mục đích cô lấy lòng hắn chỉ là vì muốn quay trở lại trường học thôi sao?
"Em đừng mơ rằng chỉ cần ngoan ngoãn tôi sẽ thả em đi dễ dàng như vậy." Đôi mắt hắn ảm đạm âm u, ấn đường chậm rãi xô lại tạo thành hai vệt nhăn nhúm trước trán "Tôi sẵn sàng dung túng em cả đời, em giết người tôi phi tang giúp em, em không vừa mắt kẻ nào tôi liền khiến cho kẻ đó không còn đường sống."
"Ngoại trừ duy nhất chỉ có việc em muốn rời khỏi tôi." Hắn nói xong, biểu cảm trên mặt đủ để máu toàn thân cô đông cứng được rồi.
Cố Tư Vũ hốt hoảng vung vẩy cánh tay "Anh hiểu lầm ý của em rồi...!
Hắn ta thế nào lại nghĩ cô muốn chạy khỏi hắn chứ? Chẳng phải cô chỉ mới xin hắn để cô đi học lại thôi hay sao? Đâu có nói là cô sẽ rời đi mà hắn đã xuyên tạc sau đó tức giận rồi?
"Em chỉ muốn anh để cho em đến trường, tháng sau là có kỳ thi cuối kỳ chứ em có nói là em muốn chạy trốn đi đâu?"
Tu Thần Khước không nhìn cô, giọng hắn có chút tự giễu "Tôi làm sao biết được em có nói thật hay không."
Cố Tư Vũ hơi tủi thân mở miệng nói "Anh hoàn toàn không tin tưởng em..."
Đúng thật muốn lấy lại được sự tín nhiệm của Tu Thần Khước là rất khó, cô lừa gạt hắn ta nhiều như vậy muốn hắn bây giờ vì một chút ngoan ngoãn của cô mà tin tưởng thì chẳng khác gì nói hắn ngây thơ, với người bình thường chắc chắn cũng sẽ không đời nào chấp nhận huống hồ là Tu Thần Khước, hắn hơn cô những mười một tuổi, ra ngoài thương trường nhiều năm như vậy lại vì một cô gái qua mặt thì thành trò cười sao?
Nếu ngược lại là cô cũng sẽ giống như hắn ta.
Cố Tư Vũ nuốt nước bọt, đôi mắt như thỏ non nhìn chằm chằm hắn...
Tỏ ra đáng yêu một chút, ngây thơ một chút, uỷ khuất một chút để Tu Thần Khước động đậy trong lòng "Em cũng đã giải thích với anh rồi, anh xem, em bây giờ nghĩ thông suốt muốn cạnh anh sống thật vui vẻ, còn trốn đi làm cái gì trong khi biết rõ sớm muộn anh cũng sẽ tìm ra có đúng hay không?"
"Tôi nhớ rất rõ cách đây không lâu em còn nguyền rủa muốn tôi chết đi, sống cùng tôi thật vui vẻ sao? Hắn nhàn nhạt cười.
Cố Tư Vũ vội vàng lắc