Cố Tư Vũ nói với nhà bếp chuẩn bị một chút đồ ăn, sau đó nằm dài lên ghế Sofa xem tivi. Chuyện cô ngồi yên một chỗ như này là chuyện chưa bao giờ xảy ra, người làm qua lại ai nấy cũng hốt hoảng mà nhìn cô.
Cô hơi ngứa ngáy trong lòng một chút, kiếp trước trong ấn tượng của mọi người hẳn là rất đáng ghét đi? Mà cũng đúng thôi, đối với chung quanh cô không chú ý đến cho lắm nên luôn mặc kệ họ nghĩ gì về cô gây nên trên dưới vô số kẻ thù.
Lúc này Cố Tư Vũ đang coi mấy bản tin thời sự, liền chiếu tới mục chính trị.
"Cố thị đang rơi vào tình trạng khủng hoảng về kinh tế, cổ phiếu liên tục bị thu mua"
Trên màn hình là hình ảnh công ty Cố gia cùng với đám phóng viên vây quanh, mấy tên đang hướng kính máy quay về phía bố cô chủ tịch Cố Thành Đông.
"Cố chủ tịch, ngài thấy sao về việc cổ phiếu công ty liên tục tụt giảm?"
"Có phải công ty sẽ nhanh chóng phá sản hay không? Cố chủ tịch, xin ông phát biểu vài lời?"
"Cổ phiếu của Cố thị có phải liên quan tới việc Tu tiên sinh của tập đoàn Hoàng Đế không?"
"Nghe nói Cố thị với Hoàng Đế có giao tình xin hỏi tại sao Tu tiên sinh lại ra tay muốn Cố thị phá sản?"
"Xin ông nói vài lời?"
"Cố chủ tịch..."
Cả thân thể Cố Tư Vũ tựa như vừa bị đóng thành tảng băng lớn bất động, các lỗ chân lông trên cơ thể hấp thu lại khối không khí lạnh buốt.
Là hắn, là Tu Thần Khước đang ra tay!
Kiếp trước tại thời khắc cô lừa gạt hắn chạy trốn, đã biết trước sẽ có kết cục như thế này. Cũng chính tại giây phút ấy, cô bị trên dưới gia tộc khước từ khỏi dòng họ, bị cha mẹ tuyệt giao. Bây giờ, ngay lúc này sự việc ấy đang từ từ xảy ra một lần nữa...
Đôi mắt hạnh nhân của cô tràn ngập lo sợ, đè nén hai hàng mi đang run rẩy từng đợt. Cô phải nhanh chóng ngăn chặn việc kinh khủng này, phải ngăn chặn lại nó...
Cố Tư Vũ nghĩ được tới đây ngay lập tức bật dậy khỏi ghế Sofa, hướng đến tên vệ sĩ đứng bên cạnh túm lấy cổ áo anh ta lay mạnh.
"Cố tiểu thư...!" Anh ta có chút hốt hoảng trước thái độ của cô.
"Điện thoại... điện thoại, lấy điện thoại cho tôi!"
Cố Tư Vũ hét lên, xong không kịp nữa rồi! Chỉ cần một mệnh lệnh từ hắn, Cố gia có thể trên bờ vực phá sản, sự kiện kinh hoàng kiếp trước sẽ được lập lại. Cô không muốn chứng kiến điều đó xảy ra thêm bất cứ một lần nào nữa!
Mấy tên vệ sĩ chứng kiến thấy cảnh này liền bối rối nhìn nhau không biết nên nói lời nào.
"Không thì sẽ không kịp mất, không thì sẽ không cứu vãn được nữa!" Cô hét lên với anh ta. Tên vệ sĩ vừa kịp móc ra điện thoại thì bị cô giật lấy không thương tiếc, Cố Tư Vũ bấm loạn xạ một dãy số khiến nó sai mấy lần, cô gấp gáp tới độ chân tay luống cuống.
Cuối cùng cũng gọi đi được. Màn hình hiện lên dòng chữ đang kết nối.
Sở dĩ cô biết được số của hắn là vì cái dãy số này hắn dùng suốt tám năm, mà những lần cô gọi tới làm loạn với hắn đều dùng máy của Adam nên vô tình liền ghi nhớ vào trong đầu.
Reo mấy mấy tiếng, chưa kịp để đầu dây bên kia trả lời cô đã lập tức hét lên "Tu Thần Khước! Tên khốn nhà anh!" Cố Tư Vũ tức giận đến hai mắt đỏ ngầu.
Đầu dây bên kia vẫn yên lặng không hồi âm lại cô, hắn bình tĩnh không nói lời nào để mặc cho cô phát hoả.
"Tại sao anh lại làm như thế!? Cố gia không liên quan đến chuyện tôi chạy trốn hay lừa gạt anh! Anh đừng đụng tới họ!"
Cô oán hận hắn, thù ghét cái tính tình ngạo mạn này của hắn.
Chính vì hắn lúc nào cũng ngang nhiên áp bức người khác cho nên mới nói cô không bài xích hắn là chuyện lạ, hắn còn cho rằng ai cũng chịu đựng nổi hay sao? Cứ như vậy sẽ càng làm cho cô chán ghét hắn mà thôi...
"Có lẽ em nên nhớ rằng vấn đề này ngay từ đầu tôi đã nói với em rồi."
Cố Tư Vũ nghe tới lời này, mấy câu cô định nói ra nhanh chóng nuốt lại vào trong bụng. Tức giận với hắn bây giờ không phải là cách.
Cô phải tìm cách khác thuyết phục hắn không đả động tới Cố thị, đây chính là việc duy nhất cô muốn thay đổi khi sống lại, kiếp