Tôi Trọng Sinh Thuần Hoá Mãnh Thú Thật Tốt

Vô tình hay hữu ý


trước sau

"Tri Tiết... ây, đợi một chút, đợi một chút..."

Cố Tư Vũ vừa nói nhỏ vừa dùng lực gỡ tay Tri Tiết ra, bất quá sức lực nam nhân lớn vô cùng cho nên anh ta không những không buông tha cô mà còn nhiễm nhiên lôi kéo tới chính giữa sảnh vũ hội.

Đến khi cô nhìn lại, phát hiện ra bản thân đã hoà vào trong đám người từ bao giờ không có cơ hội cự tuyệt được nữa. Hiện tại Tri Tiết một tay nắm cổ tay cô, một bên eo nhỏ giống như là bao đôi tình nhân bình thường khác.

Cố Tư Vũ có chút không thoải mái, cô hạ thấp giọng "Này, tôi không biết nhảy..."

Tri Tiết chỉ cong môi cười nhìn cô, ánh đèn vàng mờ nhạt hắt lên khuôn mặt tinh xảo hoàn mĩ của anh. Khiến cho bộ dạng thiên sứ ngày thường trở nên ma mị hơn rất nhiều.

"Không cần biết nhảy, đạp mũi giày lên chân tôi nhé, chỉ cần di chuyển theo tôi thôi." Anh cười, không đợi cho cô trả lời đã kéo tay nắm lấy, đồng thời nhấc bổng cô lên một cách dễ dàng để cho mũi giày cao gót của cô đạp lên mu bàn chân anh.

Cố Tư Vũ da mặt rất mỏng, đối với việc thân mật thế này liền trở ngại lí nhí mở miệng "Anh không sợ đau chân sao?"

"Không đau, cô nhẹ như lông vũ vậy."Tri Tiết

cười toét vừa vặn khoe ra hàm răng trắng bóng thẳng tắp, bọng mắt cong lên thành một đường tựa trăng non đêm rằm tháng tám.

Bản nhạc du dương lại lần nữa vang lên trong không gian, mọi người cũng bắt đầu hoà mình vào những điệu múa, tạo nên phong cảnh lãng mạn.

Trước quầy rượu một bên khán đài, Tu Thần Khước thong thả ngồi xuống sắc mặt từ đầu chí cuối không hề biến đổi, đạm bạc lạnh nhạt, bồi bàn cẩn trọng mang ra một ly rượu vang bày trước mặt hắn.

Hắn nhấc chân chồng chéo lên nhau, ánh đèn xa hoa đánh vào trên thân thể cao lớn của hắn, kéo ra một đạo hình bóng thật dài đổ trên nền đá. Đôi chân dài có tỷ lệ hoàng kim vô cùng gợi cảm khiến phái nữ nhìn vào đều trầm mê trùm bởi lớp quần âu đắt tiền.

Tu Thần Khước nâng ly rót rượu vào miệng, ánh mắt thanh nhuận lương bạc vô thức liếc sang phía bên kia trung tâm yến hội.

Đôi con ngươi người đàn ông thâm sâu khó đoán tại thời khắc này mờ mịt như phủ thêm tầng sương sớm, bản thân hắn cũng không hiểu tại sao, đối với nữ nhân vốn chẳng có chút ấn tượng trong trí nhớ kia thân thiết cùng người khác lại có chút khó chịu.

Chuẩn xác, cái nhìn rơi trúng lên giao tiếp da thịt của Cố Tư Vũ và nam nhân lạ mặt.

Lông mày kiếm đều đặn như đổ khuôn nhẹ nhíu, nhưng chẳng qua chỉ là trong một cái chớp mắt rồi tan biến...

"Khước, chúng ta cùng nhảy chứ?" Lãnh Ly dịu dàng lên tiếng, ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh hắn bóc vỏ nho rồi từng cử chỉ nhu thuận đút giúp hắn ăn.

Thân thể cô gái nóng bỏng ướm trên mình bộ váy đỏ nồng nàn đầy sức quyến rũ, khuôn mặt kiều diễm sắc nét. Tóc quăn thả sang bên vai, bộ dáng này khiến bất cứ tên đàn ông nào cũng phải đắm chìm.

Tu Thần Khước thu liễm mi mắt, cúi đầu nhìn quả nho nhỏ theo động tác của Lãnh Ly đưa tới bên miệng mình thật lâu cũng không có dự định muốn ăn.

"Adam, khi nào đám bọn họ đến?" Giọng nói hắn trầm ổn đều đều, bỏ qua thức ăn trước mắt mình, lần nữa nâng lên ly rượu chậm rãi uống.

Lãnh Ly biết hắn sẽ không ăn, cũng chẳng thất vọng gì nhiều lắm chỉ hơi nhún nhún vai rồi trực tiếp đút quả nho vào miệng nhai.

Adam đứng bên cạnh cung kính thưa "Lôi lão đại có liên lạc với tôi rằng mười phút nữa ngày ấy sẽ cùng Hoắc tiên sinh, Lục tiên sinh và Thẩm thiếu gia đến nơi ạ."

Hắn nghe xong cũng không nói thêm gì, nhìn nữ nhân ngồi kế bên cạnh mình một cái "Thời điểm thích hợp để công bố quan hệ, hôm nay phải xem biểu hiện tốt của em, đừng làm tôi mất mặt."

Lãnh Ly mỉm cười, hàm răng trắng bóng đều thành hàng lối lộ ra "Em biết rồi mà Khước, sẽ không làm anh thất vọng đâu."

Hắn khá hài lòng về câu trả lời của ả, mấy ngón tay thon dài chạm nhẹ lên má ả vuốt ve "Được." nhưng mà trái lại với động tác hắn dùng, đôi con ngươi đen nháy

chậm đảo về hướng yến hội nhìn thêm lần nữa.

Chuẩn xác lần thứ ba khoá ánh mắt trên người nữ nhân kia rồi nhất thời thần trí rơi vào trầm tư...

Vô tình hay hữu ý, bản thân hắn, cũng không hiểu rõ được...

Hoà cùng toán người khiêu vũ trong yến hội, Tri Tiết một tay nắm bàn tay cô một bên ôm hông eo nhỏ, điêu luyện di chuyển.

Cố Tư Vũ cúi thấp mặt ghé bên dưới vành tai Tri Tiết hạ nhỏ giọng nói "Cái kia, tôi thật sự có thể thử tự mình nhảy chút..." Cô nói xong lại nhịn không được mím chặt môi áy náy mà nhăn mi, bởi vì hiện thời chính là cô dùng mũi giày cao gót dẫm lên mu bàn chân anh ta.

Môi Tri Tiết hơi hơi kéo cong lên, nhìn trên người cô quan sát vài phần "Thế nào? Cảm thấy tội lỗi hả? Vậy thì bữa sau mời cơm tôi đi."

Cố Tư Vũ liếm cánh môi mỏng của mình, cùng lắm chỉ là một bữa cơm cũng không tốn kém gì lắm, cô nghĩ như vậy liền rất dễ dàng mà đồng ý.

Cô không mấy quan tâm mức độ thân mật của hai người bọn cô hiện thời, nhưng mà cô không chú ý tới không có nghĩa là người khác cũng như thế. Từ lúc cô cùng Tri Tiết tham dự khiêu vũ thì mọi người trong buổi yến tiệc cực lực kéo ánh nhìn về hướng bọn cô mất rồi.

Đơn giản bởi vì nam nhân này quá thu hút, không kém người biết thân phận thận sự của anh ta là Tổng tư lệnh quân đội Anh quốc quyền cao chức trọng, một cái phất tay lòng dân nao núng. Ở trong tổ chức chính phủ, tổng thống cũng phải kiêng nể anh ta ba phần.

Cố Tư Vũ nhất thời nghi hoặc, việc anh ta có bối cảnh thế nào vốn không liên quan tới cô, nhưng mà hà cớ gì mà phải che giấu cô suốt thời gian dài như thế?

Hay là, có uẩn khúc riêng?

Bất quá anh ta đã không muốn cho cô biết vậy thì cô cũng đành phải giả bộ không biết.

Giây kế tiếp liền nghe thanh âm phanh lớn, cánh cửa làm từ loại gỗ Cẩm Lai Hồng màu nâu đỏ điêu khắc xa hoa trước đại sảnh mở toang bởi một nhóm người tiếp cận.

Không gian bỗng trong chốc lát tịch mịch, toán người bặm trợn đô con vận đồ đen xếp thành hàng lối hai bên một cách rất có quy củ.

Ở chính giữa đường thảm lông vàng trải dài dẫn đến yến hội từng bước chân thong thả bước đi, Cố Tư Vũ theo hướng mọi người khác bất giác ngước nhìn.

Người đàn ông đi trước dẫn đầu sở hữu vóc dáng cao lớn trên một mét chín mươi, xương cốt rất chắc chắn, nước da màu đồng nâu sậm khoẻ mạnh hệt như một pho tượng thần cổ xưa. Quanh thân tản ra luồng khí tràng tiêu sái phong trần tới độ mỗi bước chân đều tạo thành địa chấn, anh ta vận một thân trang phục đắt tiền, chiếc sơ mi tối màu kết hợp cùng quần âu càng tôn lên dáng vẻ cuồng ngạo tựa con mãnh thú chưa được loài người thuần phục.

Lôi Báo khẽ híp đôi mắt chim ưng quan sát chung quanh, một bên tay đút túi quần, một bên xốc lên ống áo côn nhìn mặt kính chiếc đồng hồ bạc hơi loé sáng bởi vì phản chiếu với ánh đèn chùm neon.

"Một tiếng nữa, yến tiệc thật sự đêm nay ở Calibhoe mới chính thức bắt đầu." Chất giọng người đàn ông từ tính không chút câu nệ vang lên.

Vừa mớt kết thúc câu nói, bên dưới buổi yến tiệc toán người nam nữ vui vẻ cười nói, bọn họ thực sự đều từng khắc mong chờ điều này đến.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện