Trên đường đi, Trương Phong đang cố gắng tìm chủ đề để trò chuyện với Hàn Tuyết Nghiên.
Nhưng Hàn Tuyết Nghiên dường như không để ý tới Trương Phong, cô ta rất lơ đễnh, tựa hồ đang suy nghĩ gì đó.
Lúc này Hàn Tuyết Nghiên đã suy nghĩ về kế hoạch cho ngày hôm nay của mình, hiện tại cô ta rất rối, không biết mình có nên làm chuyện này hay không.
Nửa tiếng sau, Hàn Tuyết Nghiên đậu xe trước một biệt thự.
Mặc dù biệt thự của Hàn Tuyết Nghiên không thể so sánh với căn biệt thự của Trương Phong, nhưng nó cũng được coi là xa xỉ trong mắt người thường.
“Xuống xe đi, tới nhà tôi rồi.”
Hàn Tuyết Nghiên dường như đã hạ quyết tâm, cô ta nói với Trương Phong với vẻ mặt vô cùng kiên quyết.
“Ừ.”
Trương Phong khẽ gật đầu, sau đó vươn tay đẩy cửa xe bước ra ngoài.
“Chị Tuyết Nghiên, máy tạo ẩm của chị đâu? Tôi giúp chị khiêng lên…”
Sau khi xuống xe, Trương Phong khẽ nói với Hàn Tuyết Nghiên.
“Trương Phong, cậu chưa bao giờ sống trong một biệt thự như thế này đúng không?”
Hàn Tuyết Nghiên không trả lời câu hỏi của Trương Phong, mà lại chuyển chủ đề một cách khó hiểu.
“…”
Trương Phong nghe xong lời nói của Hàn Tuyết Nghiên thì không khỏi bật cười, thầm nói trong lòng rằng đừng nói là căn biệt thự liên hợp này, ngay cả một căn biệt thự độc lập xa hoa gấp vài lần như thế này mà Trương Phong còn mua được.
“Chắc chắn là cậu chưa từng ở...”
Hàn Tuyết Nghiên bĩu môi nói.
“Đúng là tôi chưa từng ở…”
Mặc dù Trương Phong không biết tại sao Hàn Tuyết Nghiên lại hỏi mình như vậy, nhưng anh vẫn nhẹ nhàng đáp lại.
“Theo tôi vào đây!”
Hàn Tuyết Nghiên bước trên đôi giày cao gót đi về phía căn biệt thự.
“À, chị Tuyết Nghiên, không phải chị bảo tôi giúp chị chuyển máy tạo ẩm sao? Máy tạo độ ẩm ở đâu?”
Trương Phong hỏi Hàn Tuyết Nghiên với vẻ mặt khó hiểu.
“Tôi vừa nhận được một tin nhắn từ công ty chuyển phát nói rằng máy tạo độ ẩm vẫn chưa được giao!”
Hàn Tuyết Nghiên khẽ đáp.
“…”
Sau khi Trương Phong nghe Hàn Tuyết Nghiên nói, không khỏi nhíu mày, vẻ mặt rất bất lực.
Chẳng lẽ người phụ nữ này nửa đêm gọi anh đến đây chỉ để khoe biệt thự ư?
“Chị Tuyết Nghiên, nếu máy chưa được giao tới thì tôi về trước đây, khi nào máy giao tới thì tôi sẽ giúp chị sau.”
Trương Phong nói xong bèn xoay người định rời đi, cảm thấy Hàn Tuyết Nghiên có cái gì đó không ổn.
“Trương Phong, chờ đã!”
Khi Hàn Tuyết Nghiên nhìn thấy Trương Phong chuẩn bị rời đi, cô ta vội vàng gọi lại.
“Có chuyện gì khác à?”
Trương Phong cau mày hỏi.
“Tôi...!máy tính của tôi bị hỏng, cậu có thể giúp tôi sửa được không?”
Hàn Tuyết Nghiên cắn đôi môi đỏ mọng, căng thẳng nói với Trương Phong.
“Chị Tuyết Nghiên, tôi không biết sửa máy tính, hay là ngày mai tôi kêu người giúp chị đi sửa máy tính vậy.” Trương Phong không nói dối, anh thật sự không biết sửa máy tính.
“Ôi, hay là cậu vào xem thử đi, đàn ông thường biết rành hơn phụ nữ mấy chuyện này mà.
Nếu thật sự không được thì tôi sẽ tìm người giúp.”
Hàn Tuyết Nghiên vừa kéo Trương Phong vào biệt thự vừa nói.
Trương Phong không còn cách nào khác là đi theo Hàn Tuyết Nghiên vào biệt thự.
Sau khi bước vào biệt thự, Trương Phong quan sát sơ qua cách trang trí nhà của Hàn Tuyết Nghiên, tổng thể rất tinh tế, nhưng cảm giác không giống như ở nhà chút nào, trông không giống nơi ở của một cô gái, đồ đạc trong nhà đều có màu sắc lạnh, khiến người ta có một cảm giác kỳ quái.
“Nhà của người phụ nữ này cũng vắng vẻ quá!”
Trương Phong thầm nói trong lòng.
“Máy tính của tôi để trên bàn, cậu xem thử đi!”
Hàn Tuyết Nghiên cởi giày cao gót, đi chân trần vào phòng khách, sau đó chỉ vào máy tính trên bàn nói.
“Ừm…”
Trương Phong gật đầu, đi về phía máy vi tính.
Khi Trương Phong đang ngồi trên ghế sô pha, Hàn Tuyết Nghiên theo bản năng muốn ngăn cản Trương Phong.
Nhưng cô ta hơi do dự, nuốt xuống những gì muốn nói, sắc mặt không thay đổi nói: “Trương Phong, cậu sửa máy tính ở đây đi, tôi đi tắm trước, đừng tùy tiện đụng vào đồ trong nhà tôi, biết chưa?”
“Tôi biết rồi.”
Trương Phong gật đầu, sau đó mở máy tính lên, nghiêm túc nghiên cứu.
Hàn Tuyết Nghiên khẽ liếc Trương Phong rồi